Tiết thứ nhất, Nam Cung lại nhớ tới ngày đầu ở trường. Lão nhân sư tuổi cao giảng ở trên đài chậm rãi nuốt nuốt cổ giảng Hán ngữ, rất có điểm tư thục hương vị. Các học sinh đần độn lắng nghe. Đại học chính là cái dạng này đây, thích thì nghe không thích thì không nghe.
Nam Cung nhìn chằm chằm màn hình di động ngẩn người. Trình Giai…… Nam Cung tự giễu cười cười, ngày hôm qua đem Trình Giai kéo vào sổ đen, chẳng sợ hắn nhắn tin hay gọi điện thoại, cũng là hoàn toàn nghe theo mà không đến đi. Như thế nào còn vẫn rất nhớ, thiết.
Thả túi xách xuống, Nam Cung thuận thế ở trên bàn nằm úp sấp xuống dưới. Quả nhiên, trong đầu chỉ toàn là Trình Giai. Cậu thích hắn, thích đến chính mình cũng không thể hình dung được, nếu nói là nhất kiến chung tình, chính là đúng nhất. Trình Giai làm cho cậu lu mờ mê muội. Có đôi khi Nam Cung cũng nói không rõ rốt cuộc là yêu thương Trình Giai ở điểm nào nhất, nếu nói là vẻ ngoài, tài hoa, gia cảnh, như vậy so với những đứa con trai khác suốt ngày vây quanh Trình Giai có gì khác biệt.
Nam Cung không rõ như thế nào, nhưng vẫn là yêu vô nghĩa phản cố.
Một ngày, hai ngày…… Nam Cung tâm tình thực rối loạn. Cậu chờ đợi Trình Giai xuất hiện ở trong trường học, nếu là hiện tại Trình Giai đứng ở cửa phòng chờ cậu, tin tưởng Nam Cung nhất định sẽ vui vẻ đến điên mất.
Nhưng là không có khả năng. Hoàn toàn không có.
Lén lút lên ẩn trên hộp thoại di
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoa-vien/1448158/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.