Cố Bắc Từ vừa muốn nói cái gì đó, thì Hứa Vận Nhi lại mở miệng đánh gãy lời nói của cô.
“A Từ khẳng định là chuẩn bị cho ông nội Hoắc một kinh hỉ! Như vậy, trước thì con thả con tép, bắt con tôm.”
Hứa Vận Nhi làm ảo thuật biến ra một cái hộp tinh xảo, đi đến trước mặt Hoắc lão gia tử, mở ra.
“Ông nội Hoắc, nghe nói ông thích thu thập tẩu thuốc, đây là mã não mà con đã mất rất nhiều thời gian mới tìm được, rồi đích thân con mài giũa nó thành cái tẩu thuốc. Ông xem, có vừa ý không?”
Hoắc lão gia tử đam mê với việc thu thập tẩu thuốc, điều này ai ai cũng biết, nhìn thấy cái tẩu thuốc này ông cụ Hoắc không nhịn được mà duỗi tay ra cầm lấy thưởng thức.
“Cô thật có tâm.”
Loading... Ảnh mắt Hoắc lão gia tử sáng ngời, vừa lòng gật gật đầu. Đứng ở bên cạnh là mẹ Hoắc cũng thập phần vừa lòng nhìn Hứa Vận Nhi.
“Tôi thấy nha đầu này đúng là rất hiểu chuyện.”
“Cảm ơn dì Hoắc.”
Hứa Vận Nhi khiêm tốn lên tiếng, liền thối lui sang một bên.
Chính là vào lúc này đây, Cố Bắc Từ cũng nhìn thấy trong mắt cô ta tràn ngập vẻ đắc ý.
Hứa Vận Nhi làm bộ giải vây cho cô, sau đó lại lấy lễ vật mình đã tỉ mỉ chuẩn bị ra, thành công giành được lời khen của trưởng bối Hoắc gia.
Mà kế tiếp, thân là nữ chính trong tiệc đính hôn, bởi vì không lấy ra được lễ vật, mà hình tượng của cô ở trong lòng trưởng bối Hoắc gia xuống dốc không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoac-tien-sinh-sung-vo-len-troi/2614757/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.