Tâm can không hề như ta, cũng cảm thấy giang sơn không ổn.
Nam Hạ đến nhờ cậy Bắc Lỗ tướng lãnh triều ta lại phản bội triều đình của ta một lần nữa, phản bội chí tôn.
Chí tôn sầu khổ, trên án của hăn chất đầy từng phần từng phần tấu thất vọng về quân sự.
Từ khi hắn đạt được giang sơn, lại mất trong tay hắn.
Nghĩ đến điểm này, hắn chỉ sợ là than thở vô hạn.
Vì thế cục đồi bại này, hắn rất lâu không đến hậu cung, rất lâu không đến cung Chiêu Nghi thăm ta.
Trước đó hắn từng đáp ứng sẽ thường đến gặp ta, đáng tiếc khó có thể thực hiện.
Ta có thể làm sao bây giờ chứ, chỉ có thể mượn rượu giải sầu, cũng sầu bi thay hắn.
Ta ngồi trước cửa sổ, cửa sổ mở một nửa, ảo ảnh cây trúc trồng bên ngoài rền vang.
Bên cạnh cửa sổ là giường, án, ghế, trên án đặt một bầu rượu, một chén, ta vừa uống rượu vừa nghe tiếng trúc, nằm nghiêng trên một cánh tay.
Cố tình hắn lại đến, không kinh động cung nhân, im lặng mà đi vào.
Ta thả tóc, mặc váy lụa trắng bị hắn đặt vào trong mắt.
“Say thành như vậy, còn thể thống gì?” Hắn lạnh lùng nói.
“Chờ bệ hạ không đến, Chỉ Nô chỉ có thể như vậy.”
“Hôm nay có chuyện quan trọng cần trao đổi ở Trung Thư Môn.”
Ta lớn mật nói: “Bệ hạ từng đáp ứng, nên không đến không được.”
Hắn không trả lời, im lặng ngồi ở phía đối diện, cầm lấy bầu rượu kia.
Hắn thấy ta uống quá nhiều, mở miệng muốn chỉ trích một chút, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoai-nam-co-chi/1806457/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.