Trên thực tế có Phúc Khang An là thư đồng, Thập Nhị a ca Vĩnh Cơ địa vị cũng không có tăng lên bao nhiêu, trái lại thư đồng của nó ở thượng thư phòng lại như cá gặp nước. Đại khái đều là được trưởng bối ở nhà giáo dục, tới lôi kéo Phúc Khang An làm quen không có ít con cháu thế gia cùng các hoàng tử a ca, mà Phúc Khang An bản thân cũng là mạnh vì gạo, bạo vì tiền, rất nhanh liền hòa nhập thượng thư phòng.
Vĩnh Cơ khoanh tay nhìn ra ngoài cửa sổ, cách đó không xa là một đám người nói chuyện cười đùa vui vẻ, nó biết người đứng giữa được vây quanh là Phúc Khang An. Phúc Khang An so với nó thông minh hơn, rất giỏi giang, tất cả mọi người đều thích hắn. Thiếu niên yên lặng mở sách, Phúc Khang An mỗi ngày đều bề bộn nhiều việc a, vậy lúc nào Phúc Khang An mới có thể bồi chính mình đọc sách viết chữ đây.
“Phúc Khang An, cùng đi.”
Vĩnh Cơ chậm rãi sửa sang lại sách vở, bên kia Vĩnh Tinh cùng Phúc Khang An kề vai sát cánh hẹn cùng nhau hạ học, Bát a ca Vĩnh Tuyền cũng cười đối với Phúc Khang An nói gì đó, Phúc Khang An nghiêng đầu qua chỗ khác khoát khoát tay với nó, Vĩnh Cơ mờ mịt để sách xuống, lại đi a.
Không giống như mong đợi của nó, Phúc Khang An đối với nó không xa không gần, nó không có thể làm một ca ca tốt, mà Phúc Khang bất quá là đệ đệ tốt của người khác. Nó như cũ là một mình trở lại a ca sở,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoan-chau-chi-bat-cai-co-nhac/1208098/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.