Hắn mỉm cười, lần nữa bóp nhẹ cằm nàng, giọng khàn khàn đầy ẩn ý chậm rãi hỏi: “Cho ta biết, rốt cuộc ngươi là ai?”
Trong lòng Hoa Mộ Thanh gần như muốn mắng ra thành tiếng, cái tên đa nghi đến mức không thuốc chữa này!
Nhưng bên ngoài lại làm ra vẻ say lảo đảo, lắc đầu đáp: “Ta là ai à? Ừm… ta là Hoa Mộ Thanh mà! Điện hạ ngài sao lại hỏi một câu ngốc nghếch như vậy chứ?”
Chửi thẳng mặt ngươi đó!
Mộ Dung Trần không những không nổi giận mà còn bật cười, bàn tay đang giữ cằm nàng liền chuyển đến bên tai nhỏ đỏ như mã não của nàng, nhẹ nhàng x** n*n.
“Tiểu yêu tinh, uống chút rư-ợu mà lá gan cũng lớn lên rồi.”
Hoa Mộ Thanh bị hắn chọc ghẹo đến mức toàn thân tê dại, khẽ run rẩy không ngừng, khuôn mặt càng đỏ bừng, đưa tay đ-ánh nhẹ vào người hắn: “Điện hạ đừng trêu ghẹo ta nữa.”
Giọng vừa hờn vừa ngọt, như oán như mừng.
Nếu là người nam nhân khác, chỉ sợ đã chẳng nhịn nổi trước dáng vẻ này rồi.
Mộ Dung Trần khẽ cười, ngón tay lại chọc nhẹ vào má nàng: “Không chỉ lá gan lớn, mà còn lớn đến mức không biết trời cao đất dày, còn dám để người khác nhìn thấy bộ dạng này sao?”
Hoa Mộ Thanh nghe vậy thì như vui mừng ra mặt, hí hửng nói: “Điện hạ thấy Mộ Thanh xinh đẹp sao? Hì hì~ Mộ Thanh không sợ, dù sao… người cũng chẳng phải là nam nhân mà.”
Cho ngươi chuốc say ta! Chọc tức ch-ết ngươi luôn!
Quả nhiên, ngón tay của Mộ Dung Trần hơi khựng lại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/2975339/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.