Giọng nói ấy rất nhỏ, như thể là lời thì thầm giữa đế vương và ái phi, trông vô cùng thân mật.
Hơn nữa, lại còn là trước mặt bao nhiêu ánh mắt đang dõi theo.
Hoa Mộ Thanh lập tức đỏ mặt, khẽ trách: “Bệ hạ!”
Hiển nhiên nàng biết hành vi vừa rồi của Đỗ Thiếu Lăng là không hợp lễ nghi, trong ánh mắt lộ ra vẻ gấp gáp và trách móc dịu dàng.
“Ha ha.”
Đỗ Thiếu Lăng lại bật cười lớn, khẽ lắc đầu: “Thôi được rồi, ái phi theo trẫm, cẩn thận dưới chân đấy.”
Vậy mà hắn vẫn còn tâm trạng đùa cợt nàng!
Hoa Mộ Thanh mím nhẹ đôi môi, bước theo Đỗ Thiếu Lăng đi về phía long đài, ánh mắt lại không kìm được mà liếc sang Mộ Dung Trần đang ngồi nhàn nhã uống rư-ợu bên kia.
Vẫn là dáng vẻ lười biếng, hờ hững như chẳng màng thế sự.
Không biết… hành động thân mật vừa rồi của Đỗ Thiếu Lăng có khiến hắn không vui không?
Vừa lóe lên suy nghĩ ấy, Hoa Mộ Thanh liền lập tức dằn xuống, cố gắng gạt bỏ sự quan tâm bất chợt đó trong lòng, ngồi xuống chiếc ghế đầu tiên bên dưới Hoa Tưởng Dung.
Đỗ Thiếu Lăng nâng chén rư-ợu, cười vang mà nói với mọi người: “Hôm nay ngày đẹp trời, mọi người tụ họp nơi đây, cùng mừng cho Thanh Phi thăng phong, trong lòng trẫm vô cùng vui vẻ. Chén rư-ợu này, trẫm kính cùng chư vị. Đừng câu nệ, cứ tự nhiên vui vẻ là được.”
Mọi người đồng thanh hô lớn: “Tạ ơn hoàng ân!”
Rồi cùng nhau nâng chén.
Hoa Tưởng Dung mỉm cười đặt chén xuống, khẽ gật đầu ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/2975940/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.