Từ phía sau, Mộ Dung Trần từng chút một tiến lại gần, bàn tay lớn nhẹ nhàng lướt qua phần hõm eo, lần theo đường cong của sống lưng, chầm chậm mà tham lam v**t v* đi lên trên hệt như đang tỉ mỉ thưởng thức một món bảo vật tuyệt mỹ.
Khóe môi hắn vương một nụ cười nhàn nhạt nhưng sâu trong đáy mắt, ngọn lửa d-ục vọng vô tướng đang bùng cháy dữ dội.
Hắn bỗng cúi đầu, đặt một nụ hôn nhẹ lên xương bướm xinh đẹp ấy.
Hoa Mộ Thanh bất giác co người lại.
Ngay sau đó, nàng cảm nhận được dây áo yếm bị hắn từ từ rút ra, rồi nhẹ nhàng tháo bỏ.
Nàng bắt đầu run rẩy.
Bàn tay lớn của Mộ Dung Trần đặt lên eo nàng, rồi theo đường sườn mềm mại, từng chút một lần lên phía trên.
"Không..."
Hoa Mộ Thanh bất chợt thấy sợ hãi, cắn chặt môi, theo bản năng ngẩng đầu: "Đừng..."
"Đừng điều gì?"
Giọng hắn khàn khàn, mê hoặc vang lên bên tai nàng: "Không muốn... dừng lại à?"
Ngón tay hắn đã chạm đến n** m*m m** nhất.
Hoa Mộ Thanh hoảng hốt quay đầu: “Ta không muốn nữa, điện hạ, không… Ưm!”
Môi nàng bị hắn chặn lại, cả người cũng bị hắn lật ngược ôm vào lòng.
Nàng trừng to mắt vì kinh ngạc, nhưng lại thấy trong ánh mắt hắn là d-ục vọng cháy bỏng đến cuồng nhiệt.
Nàng muốn giãy giụa, nhưng không thể thoát ra được.
Màn trướng buông xuống, chiếc yếm in họa tiết hải đường rơi bịch xuống đất.
Tuyết đông rơi trắng xóa, nhưng nơi này lại xuân sắc ngập tràn.
Có tiếng th* d*c, tiếng r*n r* nhẹ, quyện chặt lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoan-phi-co-hy-cuu-thien-tue-cuop-sac/2976100/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.