Trong màu máu, ta trào phúng nhếch khóe môi:
"Sở dĩ ta vẫn nhẫn nhịn, không đi giúp chàng.”
"Chính là vì ta đang đợi tự tay giết ngươi đấy."
Tên thích khách ngã xuống đất vẫn còn trừng mắt khó tin nhìn ta.
Mà ta, giẫm lên xác hắn, bước về phía Tần Yến.
Đúng lúc này --
Ta lại thấy có người đang giơ đao chém về phía sau lưng Tần Yến.
Sắc mặt ta trầm xuống, lập tức bắ n ra hai chiếc lá.
Chiếc lá đâm mù mắt kẻ đó.
Tần Yến quay đầu lại, nhìn ta một cái thật sâu.
Lại nhìn hai chiếc lá mùa thu dính máu trên mặt đất.
Ta khẽ cười nói:
"Trích diệp phi hoa."
Chính là chiêu thức kiếp trước ta từng lạnh lùng châm chọc chàng, khiến chàng tức đến thổ huyết cũng không chịu học.
Cũng là chiêu sau đó mà chàng từng uy hiếp ta, rằng nếu không học được, thì phải hầu hạ chàng tắm rửa.
-- Trích diệp phi hoa.
Chàng hơi nhướn mày, vừa tiếp tục giết người, vừa khẽ cong môi cười nhạt:
"Luyện khá lắm, có sư phụ dạy à?"
Ta cong khóe môi:
"Là người trong lòng dạy đấy."
Ánh mắt Tần Yến lập tức bùng lên sự ghen tuông không thể che giấu:
"Người trong lòng? Hừ."
Cứ như thể ngay giây sau, chàng sẽ đi chặt đầu cái kẻ "người trong lòng" kia vậy.
Ta đành phải nói thật để trấn an:
"Là học từ chàng, trong mộng."
Tần Yến: “...”
Ta cong cong khóe môi cười:
"Cho nên, chàng chính là sư phụ ta."
-- Cũng là người trong lòng ta.
*
Ta là đích nữ phủ Thái phó, tài nữ đệ nhất kinh thành, là khuôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoan-yen-tu-noan/2316961/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.