Triệu Lệnh Nghiêm mặc kệ Hoàng thượng có ý gì khác với hắn hay không, việc cấp bách là bắt Thiệu Bình để tránh quân đội sinh biến.
Tống Diêu mang đến hai vạn người từ Cam Túc, kỳ thật chân chính so sánh thì cũng không kém cỏi hơn ba vạn quân Đại Đồng là bao nhiêu. Nhưng chỉ sợ nếu song phương tương xứng thì lại khó phân thắng bại. Một khi quân đội sinh biến thì bọn họ coi như đi tong. Lúc này Triệu Lệnh Nghiêm quyết đoán, tạm gác mọi chuyện trong triều sang một bên, trước tiên phái người đi tìm hiểu tung tích của Thiệu Bình, sợ Thiệu Bình nhận thấy có điểm khả nghi sẽ co đầu rút cổ trong quân không chịu ra.
Bằng không đến lúc đó muốn vào quân doanh của Thiệu Bình để bắt người thì e rằng sẽ nguy hiểm.
Kỳ thật Triệu Lệnh Nghiêm đánh giá chỉ số thông minh của Thiệu Bình hơi cao. Ban đầu Thiệu Bình biết Tống Diêu và Triệu Lệnh Nghiêm bắt được nhược điểm của hắn thì người này liền kinh hoàng, mất chủ kiến, muốn đầu nhập vào Trịnh gia. Đầu nhập vào Trịnh gia thất bại, kết quả bị hai người Tống Triệu dùng kế liên hoàn mua chuộc.
Nhưng Thiệu Bình thật sự không phải một người thông minh.
Nay, đây là lần đầu tiên Triệu Lệnh Nghiêm phải cảm tạ chỉ số thông minh rất thấp của Thiệu Bình.
Thiệu Bình không hề bối rối, bởi vì hắn chẳng hề ngửi được một chút mùi nguy hiểm nào từ động tác của triều đình.
Tuy rằng hắn biết triều đình đã có được một quyển sổ, cũng biết Thượng thư Trịnh Lâm Trọng đã xuống đài,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-de-nan-vi/1132165/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.