Nhưng Minh Trạm ít khi viết thư như vậy, Phượng Cảnh Nam sớm lĩnh hội bản tính của Minh Trạm, tuy rằng tiểu tử này rất giận nhưng hiện tại nếu thật sự khiến cho Minh Trạm hiểu lầm thì cũng không tốt.
Vì muốn gắn bó tình cảm phụ tử sâu đậm của mình và Minh Trạm mà Phượng Cảnh Nam đành phải đề bút giải thích.
Chuyện này vốn đã rất uất ức đối với hắn, hắn là lão tử vậy mà phải cúi đầu nhường nhịn nhi tử, thế nhưng Phượng Cảnh Kiền còn ngồi ở bên cạnh châm dầu vào lửa, “Tiểu hài tử nhân hậu như Minh Trạm thật sự hiếm thấy, biết tìm ở đâu ra nữa? Ngươi phải biết tích phúc, có chuyện gì thì nói một tiếng, Minh Trạm sẽ không có ý kiến gì đâu.”
Bên cạnh có một đại gian tế như thế này khiến Phượng Cảnh Nam bỗng nhiên cảm thấy chính mình hoàn toàn không cần thiết phải giải thích với Minh Trạm.
Vì thế Phượng Cảnh Nam viết xuống một bức thư rất ngắn.
Nội dung trong thư quả thật không hề vẻ vang.
Phượng Cảnh Nam gửi cho Minh Trạm một phong thư, tuy rằng Phượng Cảnh Nam tự nhận là văn võ song toàn, nhưng bởi vì có người ở bên cạnh đâm chọt khiến Phượng Cảnh Nam phải rút ngắn rất nhiều, sau đó mới gửi đến đế đô.
Minh Trạm đang cùng Thiện Nhân Hầu chơi cờ thì Hà Ngọc mang theo một chiếc hộp kín tiến đến, cúi người dâng lên trước mặt ngự tiền.
Thiện Nhân Hầu có kiến thức rộng rãi, đương nhiên nhận ra được chiếc hộp kín chuyên dụng của Trấn Nam Vương phủ, bèn đứng dậy muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-de-nan-vi/1132249/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.