🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Nhất Thầm Phong Nguyệt" tọa lạc ngay trung tâm Lăng Thành, khu vực tấc đất tấc vàng, được mệnh danh là một trong những khách sạn xa hoa bậc nhất thế giới.

 

Dù thường xuyên sống ở Lăng Thành, nhưng Lê Đường chưa từng mua nhà cố định tại đây. Phần lớn thời gian cô đều lưu trú tại "Nhất Thầm Phong Nguyệt", nơi cô có một căn phòng tổng thống dành riêng cho mình. Thậm chí, một phòng ngủ trong đó còn được cải tạo thành phòng vẽ.

 

Sau khi trở về khách sạn, cô tiện tay đá bay đôi giày cao gót đã mang suốt cả ngày, rồi đi thẳng vào phòng tắm.

 

Nhân viên khách sạn biết rõ sở thích tắm bồn của Lê Đường nên đã chuẩn bị sẵn nước ấm và tinh dầu, đảm bảo cô vừa về đến nơi là có thể ngâm mình thư giãn ngay lập tức.

 

Mùi hoa cam theo làn hơi nóng khuếch tán khắp phòng, Lê Đường lười biếng tựa người vào thành bồn tắm siêu lớn, vừa ngâm mình vừa lướt qua bài đăng về "nghiên cứu thực vật thụ phấn" trên diễn đàn của Đại học Minh Hoa.

 

Ban đầu bài viết mang tính "học thuật" này chỉ có vài bình luận, nhưng bất ngờ bùng nổ, rất nhiều sinh viên đã bật chế độ thám tử, bắt đầu phân tích thời gian và địa điểm gây án.

 

Bình luận 1198 (Tân sinh viên Pháp y – Phát ngôn vô trách nhiệm): Dựa vào mức độ mới của vết thương, có thể nhận định vùng da xung quanh có dấu hiệu thâm nhẹ, vết cắn trông có vẻ rõ nhưng đường nét đã bắt đầu mờ đi, thời gian xảy ra sự việc khoảng năm ngày trước.

Còn một đặc điểm nữa: cắn sâu thế này, chứng tỏ nghi phạm có hàm răng cực kỳ khỏe mạnh.

 

 

Dựa vào mốc thời gian này, mọi người bắt đầu điều tra lịch trình của Khương Lệnh Từ.

 

Bình luận 1222 (Người tốt không mong hồi đáp): Năm ngày trước, giáo sư Khương còn đang ở cổ trấn Giáng Vân để khảo sát văn tự giáp cốt mới khai quật, thời gian dự kiến kéo dài một tháng, đến thứ Sáu tuần này mới quay lại trường.

 

Bình luận 1300: Mọi người thử tưởng tượng xem, con đường lát đá xanh của cổ trấn, một đêm đông mưa phùn giăng mờ, nam nữ sưởi ấm cho nhau... Hoàn cảnh này mà không có chuyện gì xảy ra thì đúng là đi ngược lại định luật nhân sinh!

 

Bình luận 1301: Vậy là tình một đêm à?

 

 

Lê Đường kéo màn hình lướt xuống, đầu ngón tay vô thức lướt nhẹ lên sau gáy vừa cảm thấy lạnh buốt, sau đó âm thầm dùng tài khoản phụ để bình luận.

 

Bình luận 1302 (Bảo vệ quyền riêng tư của thực vật là trách nhiệm của mỗi người): Trường mấy người đúng là toàn nhân tài.

 

Năm ngày thì đoán đúng đã đành, nhưng địa điểm, diễn biến thậm chí cả thời tiết cũng chuẩn từng milimet. Tất nhiên rồi, răng của cô cũng siêu khỏe mạnh.

 

Lần nào khám sức khỏe, bác sĩ cũng khen răng cô mọc còn chuẩn hơn cả sách giáo khoa.

 

Lê Đường dứt khoát tắt điện thoại, vươn người đẩy ra xa, tận dụng tối đa kỹ năng bịt tai trộm chuông*

(*) "Bịt tai trộm chuông" (掩耳盗铃) là một thành ngữ Trung Quốc, mang ý nghĩa chỉ hành động tự lừa dối bản thân, nghĩ rằng che giấu sự thật thì người khác cũng không biết.

 

Câu chuyện bắt nguồn từ một kẻ trộm muốn lấy cắp một chiếc chuông nhưng biết nó sẽ phát ra âm thanh. Hắn nghĩ rằng nếu bịt tai lại, hắn sẽ không nghe thấy tiếng chuông và cho rằng người khác cũng không nghe thấy. Đây là một sự ngụy biện, vì dù hắn có bịt tai thì tiếng chuông vẫn vang lên.

 

Thành ngữ này thường được dùng để chỉ những người cố tình che đậy sự thật hoặc tự dối mình, nghĩ rằng điều đó có thể qua mắt được người khác.

 

Theo chuyển động của cô, mặt nước trong bồn tắm dập dềnh thành từng đợt gợn sóng, hơi nóng bốc lên làm đôi đầu gối trắng nõn trở nên ửng hồng đầy mờ ám.

 

Ánh mắt Lê Đường vô tình lướt qua sắc đỏ mơ hồ trên da, ký ức về đêm hôm đó bất giác hiện lên không kiểm soát.

 

Trời âm u, mưa rơi, cổ trấn.

 

Lê Đường vì cạn kiệt cảm hứng mà rơi vào bế tắc sáng tác, ai cũng nói trên đời này căn bản không có một cơ thể hoàn mỹ, cho đến đêm đó, cô uống nhiều hơn hai ly, từ quán bar trở về khách sạn thì gặp được Khương Lệnh Từ ướt đẫm trong cơn mưa.

 

Ban đầu, cô chỉ muốn Khương Lệnh Từ c ởi quần áo ra, cô chỉ nhìn thôi, không làm gì cả.

 

Về sau, cô vẫn còn nhớ dường như mình là người chủ động trêu chọc anh, ký ức còn đọng lại…

 

Mưa bụi theo khung cửa sổ hoa văn chạm rỗng đang hé mở bay nghiêng vào căn gác gỗ, thấm ướt đầu ngón tay trắng mịn đặt trên mép cửa của Lê Đường.

 

Xuyên qua tầng sương mù ẩm ướt, Lê Đường có thể nhìn thấy rõ ràng mặt hồ bên ngoài và cây cầu cổ kính, có con thuyền len lỏi qua làn mưa lất phất, gợn lên những con sóng lăn tăn.

 

Rõ ràng cửa sổ đang mở, nhưng trong phòng lại vừa bí bách vừa nóng, Lê Đường quỳ nửa gối trên chiếc ghế dài trải thảm dày, hoa văn thêu trên đó cọ xát khiến đầu gối cô mềm nhũn, tê dại ửng đỏ.

 

Lê Đường vô tình chạm mặt một trận mưa bão tầm tã, từng hạt mưa nặng nhẹ trút xuống làn da nhạy cảm của cô, dù vậy, cô chưa từng nghĩ đến việc đẩy anh ra, bởi vì cô phải cố gắng hết sức để có được sự cho phép của đối phương, để được đo đạc cơ thể hoàn mỹ ấy.

 

Và dưới cơn say chếnh choáng, trong đầu Lê Đường chỉ còn sót lại một ý niệm duy nhất: Khó khăn lắm mới khiến anh c ởi quần áo, có chết cũng phải lấy lại vốn.

 

Đêm đó Lê Đường sung sướng bao nhiêu, thì sáng hôm sau tỉnh dậy liền kinh hãi bấy nhiêu.

 

Trời ơi, ai mà biết được người cô trêu chọc tối qua lại chính là Khương Lệnh Từ!

 

Việc cô nhận ra Khương Lệnh Từ cũng xem như là tình cờ, bởi vì sư phụ của cô – Văn Diêu Ý – chính là giáo sư khoa hội họa sơn dầu của Đại học Minh Hoa, cô thường xuyên đến trường học vẽ, đương nhiên đã nghe danh vị giáo sư Khương Lệnh Từ nổi tiếng.

 

Khương Lệnh Từ nổi tiếng không chỉ nhờ danh hiệu “Không Cốc U Lan” và vẻ ngoài đẹp trai đến mức không thể chê vào đâu, mà còn bởi chuyên ngành mang tính đối lập hoàn toàn của anh.

 

Đúng vậy, người này nghiên cứu giáp cốt văn, tính tình bảo thủ truyền thống hệt như chuyên ngành của mình, chỉ một lòng theo đuổi học thuật, làm việc và sinh hoạt đều nghiêm túc, cẩn trọng, không hề khoan nhượng.

 

Sinh viên thường hay đùa gọi anh là "Lan Ngồi Tù", ý chỉ việc bị điểm kém liên tục cho đến khi tốt nghiệp.

 

Lần đầu tiên Lê Đường liều lĩnh dụ dỗ một người đàn ông, lại vô tình câu trúng "người đàng hoàng", sợ đến mức nhân lúc Khương Lệnh Từ vào phòng tắm lập tức vội vã chuồn đi, trực tiếp kết thúc chuyến đi thực tế, quay về ngay lập tức.

 

Nước trong bồn tắm dần nguội lạnh, Lê Đường đột nhiên mở mắt, hàng mi ướt át run run, đôi môi đỏ khẽ thở hổn hển, trong mắt vẫn còn sót lại chút kinh hoàng.

 

Không nghĩ nữa, không nghĩ nữa.

 

Chuyện đã qua rồi, đã qua rồi.

 

Mặc dù Khương Lệnh Từ đã đánh mất trinh tiết, nhưng cô lại có được nguồn cảm hứng sáng tác dồi dào không ngừng.

 

Biết chuyện rồi, ai mà không khen một câu rằng giáo sư Khương quả thực là Bồ Tát sống trong giới học thuật chứ.

 

Chờ đến khi giấc mơ thành hiện thực, không chỉ dâng tặng giáo sư Khương một bó hoa tươi mới nhất, Lê Đường còn muốn chuẩn bị hẳn một tấm cờ thêu viền vàng để trao tặng.

 

Trong thời gian này, cô cứ ở lì trong khách sạn vẽ tranh, không đến trường nữa. Dù sao thì Khương Lệnh Từ cũng không biết danh tính của cô.

 

Chỉ cần thời gian trôi qua, đợi đến khi Khương Lệnh Từ quên mất khuôn mặt cô, thì cô sẽ hoàn toàn an toàn.

 

Sáng hôm sau, bên khung cửa sổ sát đất trong phòng vẽ, Lê Đường đã dựng giá vẽ lên. Ngay trong tầm tay là hàng loạt họa cụ mới tinh. Từ giấy vẽ đến đủ loại bút chì, bảng pha màu, thậm chí cả chiếc xô nhỏ dùng để rửa cọ, tất cả đều mới mua.

 

Nếu để sư phụ Văn Diêu Ý nhìn thấy, chắc chắn bà ấy lại trách cô là học trò kém cỏi nhưng đồ nghề thì chẳng thiếu thứ gì.

 

Lê Đường thay một tờ giấy vẽ mới, sau đó đầy tự tin cầm lấy chiếc bút chì được gọt sẵn. Vừa định đặt bút xuống thì ngay giây tiếp theo, cổ tay cô bỗng khựng lại giữa không trung.

 

Khoan đã, mình định vẽ gì nhỉ? Trong đầu cô bỗng chốc trống rỗng.

 

Không phải chứ, cảm hứng của mình đâu? Rõ ràng là rất nhiều, rất nhiều mà? Chẳng lẽ là do dùng bút mới nên không có cảm giác?

 

Lê Đường bèn lục tìm một cây bút chì cũ, chỉ còn ngắn bằng ngón tay cái, chậm rãi gọt lại, rồi hít sâu một hơi, chỉnh đốn tinh thần, chuẩn bị phác thảo.

 

Một phút sau, cô lại dừng tay.

 

Cô khẽ cau mày, sau khi suy nghĩ kỹ càng, Lê Đường nghiêm túc mở lịch vạn niên trên điện thoại ra xem vận may hôm nay.

 

Đập vào mắt cô là hai chữ “Sát Bắc”. Hôm nay, hướng Bắc không tốt.

 

Lê Đường lập tức đảo mắt nhìn quanh, phát hiện ra mình thật sự đang ngồi quay mặt về hướng Bắc.

 

Bí ẩn đã được giải đáp! Thì ra là do vị trí ngồi sai!

 

Thế là cô nhanh chóng xoay ngược giá vẽ lại, cung kính nâng bút trong tay, lấy lại tinh thần: Lần này chắc chắn không vấn đề gì nữa!

 

Cô nghi ngờ giấy vẽ, nghi ngờ bút vẽ, nghi ngờ phong thủy, nhưng duy nhất không bao giờ nghi ngờ chính mình.

 

Cho đến nửa tiếng sau.

 

Lê Đường đờ đẫn nhìn chằm chằm vào tờ giấy trắng, cuối cùng rút ra một kết luận đầy cay đắng: Cảm hứng sinh ra từ những va chạm cơ thể… chỉ có tác dụng một lần.

 

***

 

Lời nhắn của tác giả:

Giới thiệu sơ lược về hai nhân vật chính:

Lê Đường là nữ chính thẳng thắn nhất trong tất cả các nữ chính mà tôi từng viết. Cô ấy vô cùng bộc trực, nói gì làm nấy, dám nói dám làm, chẳng biết ngại ngùng là gì. Hành động luôn có logic riêng, thuộc kiểu "dụ dỗ thẳng mặt".

 

Khương Lệnh Từ thì từ nhỏ đã học theo nguyên tắc khắc kỷ phục lễ*, là một quân tử chân chính. Không giống như người bạn thân danh môn thế gia của mình - Dung Hoài Yến, người ngoài mặt thì đoan chính nhưng thực chất là giả bộ, Khương Lệnh Từ mới là người thực sự nghiêm túc.

*Khắc kỷ phục lễ: Kiềm chế bản thân, tuân thủ lễ nghi.

 

Ví dụ, anh sẽ cứng nhắc tin rằng có những việc chỉ vợ chồng sau khi tắt đèn mới được làm. Tuy nhiên, sau khi gặp Lê Đường, quan niệm này sẽ bị lung lay và tái định nghĩa hoàn toàn.

 

Anh học hỏi rất nhanh, chỉ cần biết một, sẽ suy ra ba.

 

Theo lời của cô họa sĩ Lê: "Người đứng đắn mà bị kìm nén quá lâu, một khi mở cổng, d*c vọng sẽ càng khó đo lường."

 

Cuối cùng, các nàng tiên nữ hãy ngồi vững, chúng ta cùng bước vào thế giới của họa sĩ siêu thẳng thắn và đóa hoa lan siêu bảo thủ nào!

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.