Trong phòng tắm, ánh sáng rực rỡ phản chiếu lên tấm gương lớn phủ một lớp sương mỏng, những giọt nước lăn dài tạo thành những vệt loang lổ, phản chiếu một thân hình đàn ông đầy sức hút. Tám múi cơ bụng cân đối và hoàn hảo như được tạo hình bằng mô hình 3D.
Với một họa sĩ theo đuổi sự hoàn mỹ như Lê Đường, cô hoàn toàn không thể cưỡng lại một người mẫu nude tuyệt vời như vậy.
Khương Lệnh Từ mơ hồ đoán được suy nghĩ của cô, dù sao trong thư phòng của anh vẫn còn bức tranh do một họa sĩ họ Lê vẽ. Nhưng… cô muốn vào phòng tắm để vẽ ký họa? Chuyện này hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của anh.
Tiếng gõ cửa vang lên lần nữa, mang theo chút thúc giục. Khương Lệnh Từ xả sạch bọt xà phòng, bất đắc dĩ nhắc nhở: "Lê Đường, anh đang tắm."
Cô đứng ngoài cửa xoay vòng vòng, hận không thể giơ tay thề thốt: "Anh cứ tắm, tôi cứ vẽ. Tôi đảm bảo chỉ ký họa, tuyệt đối không làm gì khác!"
Khương Lệnh Từ từ chối rất lịch sự: "Xin lỗi, anh không thể tin em."
Đôi mắt sáng trong của Lê Đường trừng lớn, đầy vẻ không thể tin nổi, suýt nữa thì ghé sát tai vào cửa để xác nhận xem mình có nghe nhầm không: "Tại sao?"
Cô có một gương mặt đáng tin như vậy, sao anh lại không tin cô được chứ?
Khương Lệnh Từ chậm rãi đáp, giọng nói trong trẻo như nhìn thấu tất cả: "Em có tiền án rồi."
"Ở trấn Giáng Vân, em cũng từng hứa chỉ chạm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-duong-than-nien/2723772/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.