Đúng lúc này, điện thoại rung lên, là sư tỷ Thời Nhứ gọi đến. Cô nghi ngờ nhận máy.
Bên tai lập tức vang lên giọng nói ôn hòa nhưng nghiêm túc của Thời Nhứ: [Sư muội, em bị tấn công trên mạng rồi. Dạo này đừng ra ngoài.]
“Em? Bị tấn công trên mạng?”
Đầu ngón tay trắng nõn của Lê Đường nghịch nghịch viên kim cương hồng trên vòng cổ, nghe đến đây, động tác khựng lại đôi chút.
Cô chỉ là một người vô danh, tại sao lại bị tấn công trên mạng?
Thời Nhứ nói ngắn gọn tình hình dư luận trên mạng: [Còn có một kẻ nào đó trong giới nói rằng em vẽ kém, chỉ dựa vào nhan sắc để leo lên, mấy tháng liền không có tác phẩm mới. Thật muốn lấy mấy bức tranh gần đây của em đập thẳng vào mặt hắn.]
[Tóm lại, dạo này em cứ ở nhà vẽ tranh đi, chờ khai mạc triển lãm cá nhân, chúng ta dùng thực lực đáp trả.]
Lê Đường nhíu mày mở Weibo lên, quả nhiên, đúng như sư tỷ nói… Ảnh chụp của cô tràn lan trên hot search. Toàn bộ bình luận nghiêng về một phía, nói cô muốn trở thành nữ minh tinh họa sĩ?
Cái quái gì thế này!
Giấc mơ của cô là trở thành một họa sĩ nổi tiếng, chứ không phải một họa sĩ bị ghét trong giới giải trí đâu nhé.
Lướt xuống một chút, cô còn thấy không ít tài khoản quen thuộc… Trước đây đã từng thấy nhưng tài khoản này trên nick vẽ tranh phụ của cô. Lại là fan của Vu Thanh Chiếu, đúng là âm hồn bất tán.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-duong-than-nien/2723809/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.