Hai người tay nắm tay đi ra phòng bên, dùng xong bữa sáng. Hách tổng quản đã chuẩn bị xong xe ngựa ở nhị môn, hai người tiến vào xe ngựa, xuất phát đến hoàng cung. Lục Thanh Lam thức dậy sớm, còn có chút buồn ngủ, đầu gật gù.
Tiêu Thiểu Giác nhìn buồn cười, đưa tay kéo nàng qua, để nàng dựa trên vai của mình, yêu thương nói: "Nếu mệt thì ngủ một lát đi, đến cung còn mất một hồi nữa."
Lục Thanh Lam nhắm mắt lại, trên thân nam nhân của bên cạnh có một loại mùi thơm như có như không, nàng biết đó là mùi đậu tắm* hắn thường dùng. Nàng tựa vào trong ngực của nam nhân, chỉ cảm thấy hết sức an tâm.
* 澡豆 [táo đậu]: Đậu tắm là một loại thuốc bột được sử dụng trong tắm rửa của dân gian Trung Quốc cổ đại, được làm từ bột đậu nành thêm dược phẩm chế thành. Nó có thể được sử dụng để rửa tay và mặt để làm cho da mịn màng và sáng bóng. Trước thời Tống, khi rửa mặt, rửa tay, tắm rửa cơ thể không có "xà phòng" mà là "đậu tắm". Đậu tắm được đặt theo tên của loại đậu được làm nguyên liệu chính và vo thành từng viên.
Lục Thanh Lam nhắm mắt lại, nhưng không ngủ, bỗng nhiên nói: "A Giác, ta có chuyện nghĩ mãi mà không rõ. Ta cảm thấy, cảm thấy mẫu phi đối xử với biểu muội rất không tầm thường, không giống như là đối đãi một nữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-gia-sung-tuc/1016722/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.