Sau đó, trong nháy mắt u Tiêu Kỳ buồn.
Ý niệm đó một khi hình thành, giống như mọc rễ ở trong lòng.
Quả nhiên bị làm lệch lạc rồi.
Phu thê thế tục, phần lớn là hai bên cùng ủng hộ cả đời, tình thâm ý trọng, tương cứu trong lúc hoạn nạn.
Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Tự Cẩm gả cho Tần Tự Xuyên…
Tiêu Kỳ không cần nghĩ mặt cũng tối sầm. Đừng tưởng rằng hắn không biết rõ, đừng tưởng rằng hắn không có tra ra, những lời đồn đãi về Kiều gia trước kia, còn một loạt hành động sau này đối với Kiều gia, Tần Tự Xuyên không ở sau lưng trợ giúp.
Người cũng đã đưa đến bên cạnh mình, còn phải cố gắng chấp nhận sự tồn tại, loại cảm giác này thật là tệ kinh khủng.
Tiêu Kỳ nhịn không được nghĩ, đợi đến khi trẫm mở khoa thi mới, kiếm được nhân tài, nhất định đẩy Tần Tự Xuyên đến thâm sơn cùng cốc!
Nghĩ như vậy trong lòng sung sướng khoan khoái rất nhiều.
Không bằng, hay là kiếm vợ cho hắn ta trước…
Nếu hắn ta kháng chỉ thì làm sao bây giờ? Hình như nếu hắn ta kháng chỉ, chém đầu một nhân tài, chỉ là nhất thời thống khoái, so với bắt hắn ta làm trâu làm ngựa cả đời thì khá hơn một chút.
Thu nhập từ thuế của Tuyệt Hộ Quận liên tục đưa vào tiểu kim khố của hắn không ngừng. Đám người Bộ Hộ nghèo túng phát điên, mắt đỏ rực thèm thuồng nhìn chằm chằm hắn, cả ngày không có việc gì ở trong triều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-gia-tieu-kieu-phi/1551986/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.