Ta tên Ân Nhiêu, là nàng công chúa nổi tiếng bao cỏ của Ân Quốc, à không, theo lời phụ hoàng ta nói thì phải là "Đại Ân".
Thật ra, Ân Quốc chỉ là một nước nhỏ xíu, nằm sát bên Đại Tề và hoàn toàn phụ thuộc vào họ.
Nhưng phụ hoàng ta nói, quốc gia đã nhỏ thì tên phải kêu cho to, phải gọi là "Đại Ân", cứ như vậy là có thể sánh vai với Đại Tề vậy.
Buồn cười thật, Đại Tề chẳng thèm để tâm.
Nhưng phụ hoàng ta thì lo sốt vó suốt ngày, sợ rằng một ngày nào đó Đại Tề lớn mạnh sẽ nuốt chửng chúng ta. Suy cho cùng, trước đó đã có ba nước nhỏ hơn chúng ta trở thành một huyện của họ rồi.
Ân Quốc binh lực yếu kém, đừng nói tấn công, ngay cả phòng thủ cũng chật vật.
Thế là phụ hoàng thông minh tuyệt đỉnh của ta vỗ đầu một cái, quyết định dùng "Mỹ nhân kế" trong 36 kế, gả ta cho hoàng đế Tề Nghiên, và giao cho ta một nhiệm vụ: không cần trông mong ta làm gì to tát, chỉ cần thuyết phục được Tề Nghiên đừng thôn tính Ân Quốc là được.
Trước khi đi, ta đã nghe đồn rằng vị hoàng đế Đại Tề này cần kiệm, trị quốc có tài, đã mở ra thời kỳ thịnh thế. Chỉ là ngài có rất nhiều quái gở, đặc biệt thích giết mỹ nhân. Bất cứ mỹ nữ nào được đưa vào cung, cuối cùng đều yểu mệnh.
Vì vậy, không ít người suy đoán, liệu vị hoàng đế này có tuyệt tự tuyệt tôn không, và tương lai của Đại Tề sẽ ra sao?
Trên đường đi, ta cứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-chi-la-nguoi-chay-tron/2847714/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.