“Ngươi nghe đây cho trẫm, dùng hết khả năng của ngươi đi trấn an công sứ phu nhân, cho đến khi trẫm tìm được hung phạm.” 
 ”Đêm đó, Đức Phi tại sao tay lại cầm lưỡi dao sắc bén? Công sứ tại sao lại ở trong phòng của nàng?” 
 ”Trẫm nói, ngươi chỉ cần nghe trẫm nói, sao lại nhiều chuyện như vậy?” 
 ”Sở Cuồng, ngươi đã biết hung phạm là ai sao?” 
 ”Đang điều tra.” 
“Nếu quả thật hung thủ là Đức Phi, ngươi muốn bao che nàng?” 
“Trẫm sẽ không bao che bất cứ là kẻ nào, nhưng cũng không oan uổng bất cứ kẻ nào.” 
“Bởi vì ngươi yêu thích nàng sao? Ta muốn biết, nếu như bị oan uổng chính là ta một nguời mà ngươi ghét như vậy,ngươi cũng có thể đối với ta như vậy không?” 
 Sở Cuồng nhìn nha đầu béo từ lúc ra khỏi tháp vẫn lãi nhải này, rống một tiếng: “Hiện tại trẫm vô tâm tình làmcái chuyện giả thiết hư vô mờ mịt này với ngươi.” 
Không đưa ra giả thiết thì không đưa ra giả thiết, sao lại hung dữ như vậy? 
“Vì ngươi, ta sẽ tận lực bảo toàn Đức Phi.” 
“Đừng nói là vì trẫm.” Hắn nhíu mày, cho rằng nàng không có tư cách nói loại lời nói mập mờ này. 
 ”Ta không muốn làm hoàng hậu.” Thải Thải đột nhiên nói một câu. Kỳ thật một khắc bước ra khỏi tháp này, ThảiThải liền quyết định, chờ việc này yên xuống, nàng nguyện ý tự độngthoái vị, cho dù bị coi là thứ dân cũng được. 
“Hoàng hậu này ngươi coi như tương đối, không muốn làm thì được sao?”Sở Cuồng ôn hòa. 
“Ý của ngươi là, hy vọng ta tiếp tục giữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/795504/chuong-66.html