Edit: PT a.k.a Ring.
Hắn đi tới trước bàn, châm một chút hương, đây là hương cho người phối riêng, mùi cùng dược hương kia cũng không khác nhiều lắm. Như vậy ngày mai lúc Nam Cung Hoành Văn đến cũng sẽ khiến hắn tin tưởng.
Làm xong tất cả, hắn nằm xuống cạnh Hủ Liên, nhẹ nhàng ôm thân thể cô vào lòng. Chờ sau khi mọi chuyện kết thúc, hắn muốn đích thân mang Hủ Liên đi tìm danh y trong thiên hạ, nhất định phải khiến thân thể cô tốt lên.
Sau buổi lâm triều ngày tiếp theo, Nam Cung Hoành Văn chủ động đi tới ngự thư phòng, nói là quan tâm cuộc sống trong cung của Hủ Liên. Điền Triết Hiên tất nhiên là biết lão đến kiểm tra, như vậy hắn cũng yên lặng chờ lão đến.
Nam Cung Hoành Văn sau khi xác định Hủ Liên có điểm hương, vô cùng thỏa mãn rời đi. Dù sao cũng không phải người học y, tất nhiên sẽ nhận không ra hương này có gì khác biệt. Nhìn bóng lưng Nam Cung Hoành Văn, Điền Triết Hiên cười lạnh
“Nghe nói hương liệu này qua nửa tháng mới có tác dụng, lẽ nào muốn ta chờ nửa tháng sao?” Điền Triết Hiên nhíu mày, nhưng rất nhanh đã giãn ra “Lão đã không vội, ta đây nên thừa lúc lão chưa chuẩn bị mà ra tay.”
Nếu muốn quang minh chính đại nắm được hắn, cần phải có lí do chính đáng. Lí do gì là thích hợp nhất đây?
Điền Triết Hiên suy nghĩ một lúc, tuyệt bút vung lên, chờ mực khô lại cẩn thận quấn lại để vào ống trúc. Hắn vuốt ống trúc, tà ác cười.
“Cái gì, Hoàng huynh lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-phuc-hac-cua-tram/401360/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.