Hiểu Tuyết đứng lặng dưới tán liễu ven hồ, ánh mắt xa xăm và bình lặng như mặt hồ vậy. Mặt nước phẳng lặng in bóng con người xinh đẹp, trong y phục màu trắng toàn thân nàng toát ra vẻ đẹp thanh cao diễm lệ khó tả. Vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành kia không chỉ khiến con người ta bị mê hoặc mà còn thu hút cả đám ruồi trâu, ong bắp cày…
– Ta còn tưởng là ai, ra là Hàn mĩ nhân mới tới!
– Tiểu muội tham kiến 2 vị tỉ tỉ! – Hiểu Tuyết nhũn nhặn, nàng vốn dễ thích nghi, hơn một tháng qua lưu lạc chốn này nàng cũng học hỏi được không ít.
– Thật là trùng hợp! Đôi hài Triệu mama tặng ta đã lấm bùn đất, nếu có nhã ý muội có thể làm sạch giúp ta không? Nếu không có nhã ý cũng không sao, bất quá Liễu Phi Dương ta cùng các tỉ muội chỉ cho rằng muội không được tặng hài nên ghen tức với ta thôi.
Hừ! Muốn gây khó dễ cho ta sao, đâu có dễ vậy. Rắn độc xem ta trị ngươi đây – Hiểu Tuyết nghĩ bụng nhưng vẫn từ từ cúi người xuống hết sức cung kính
– Liễu tỉ, muội có gì không phải xin tỉ chỉ bảo cho. Cầu tỉ đừng hạ nhục muội như vậy! – Hiểu Tuyết vừa nói vừa đưa tay lên gạt dòng lệ lăn trên má.
– Các ngươi làm trò gì vậy? Hiểu Tuyết sao ngươi lại quỳ dưới đất? – Triệu mama từ đâu đi tới thật đứng lúc, vừa khớp với màn kịch của Hiểu Tuyết. Chỉ chờ có vậy, nàng ngẩng lên mắt đẫm lệ mà nói:
– Triệu mama,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-tieu-ho-ly/2420489/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.