Người đó… là nam nhân đẹp nhất mà nàng từng biết…
Hắn là một kẻ hoàn mĩ, dung mạo hoàn mĩ, khí chất thần thánh ấy rốt cuộc người thường cũng không bao giờ có được…
Hắn chính là Văn Đế Trần Ngự Phong… người đã đưa Trần Quốc từ một vương quốc nhỏ bé thành một đế quốc hùng mạnh…
Con người ngạo mạn, trời sinh đã toátánh hào quang rực rỡ khiến mọi thứquanh hắn đều bị lu mờ… Trái tim các thiếu nữ như nhảy khỏi lồng ngực khi thấy hắn, mỗi bước chân của hắn khiến tất cả như muốn đứng tim! Có ai lại không muốn trở thành hoàng hậu của con người hoàn mĩ này chứ…???
Văn Đế không lập chính cung hoàng hậu, nói đúng hơn là vẫn chưa lập kể từ khi đăng cơ năm năm trước. Người có ngôi vị cao nhất trong hậu cung lúc này chính là Hoàng Quý Phi Vũ Văn Ngọc Nhi – công chúa Bắc Chu. Bên dưới tuy có rất nhiều cung tần mĩ nữ nhưng xem ra vẫn chưa có ai có thể khiến con người ưa sự hoàn mĩ kia ưng ý… Không một ai… Đó là cơ hội trời ban cho tất cả những mĩ nữ ở đây, những người mong sẽ có được ân sủng của Hoàng đế…
Hắn vẫn khoan thai, chầm chậm bước về phía các mĩ nữ, gương mặt cao ngạo tuấn tú nhưng lạnh như hàn băng vậy… Nghe nói năm nay Hoàng đế đích thân tới tuyển chọn cung phi, ai ngờ là thật, một mĩ nhân nói khẽ.
Như nước biển tự phân đôi, đám đông dạt về hai bên nhường lối cho Thiên Tử
Đôi mắt ngạo mạn vẫn lạnh lùng nhìn thẳng… Là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-tieu-ho-ly/2420490/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.