Khi Trần Ngự Phong tỉnh dậy cũng là lúc hoàng hôn. Mĩ nữ trên giường hắn vẫn còn đang say ngủ, gương mặt xinh đẹp hệt như một thiên thần. Hắn bước xuống giường thay y phục, tiến tới bàn giấy tờ và tấu chương chất cao như núi.
Việc trị quốc dù gì cũng không thể gác lại. Làm Hoàng đế ai bảo là sung sướng? Lúc nào cũng phải lo toan trăm việc, muốn có chút thời gian thảnh thơi bên người mình yêu thương cũng không có. Trần Ngự Phong trong mắt người đời là một hoàng đế uy nghiêm, bản tính lạnh lùng cao ngạo nhưng họ đâu biết hắn lại là một người mang tâm hồn đau đớn u uất.
Mẫu hậu của hắn, người đã sinh ra hắn, người mà hắn lẽ ra phải vô cùng kính trọng lại là một người đàn bà độc ác nhẫn tâm bất chấp thủ đoạn để tranh quyền đoạn vị. Cả người huynh đệ tốt cũng bị hại chết… Hắn thực sự rất sợ những người mình yêu mến sẽ mẫu hậu làm tổn thương… Nhưng người là mẫu hậu của hắn, dù tàn độc tới đâu cũng là mẫu hậu của hắn. Hắn chỉ có thể mang chiếc mặt nạ lạnh lùng ngạo mạn kia mà ngồi trên ngai vàng…. Chính nữ nhân kia đã khiến hắn từng chút từng chút một lột bỏ chiếc mặt nạ vô tình, hắn muốn bảo vệ nàng và nàng cũng cần hắn bảo vệ.
Những ngày qua hắn đã nghĩ rất nhiều về hắn, về mẫu hậu, về nàng: ” Mẫu hậu, nhi thần sẽ không yếu đuối như trước nữa, nhi thần tuyệt đối không để bất kì ai làm tổn thương những người nhi thần yêu mến,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-tieu-ho-ly/2420502/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.