Một người phụ nhân với vẻ đẹp mặn mà sắc sảo đang xem xét cẩn thận một bức tranh, nét mặt u buồn có chút sợ hãi. Bức họa vẽ hình một thiếu nữ mặc áo vàng che dù vô cùng xinh đẹp, bên góc bức họa ghi rõ “Tặng ái phi Nhiếp Tiểu Thiện” …
– Giống quá! Không thể tin nổi…
– Thái hậu, chỉ là người giống người thôi… Người có lẽ đã quá lo rồi… – Lý công công đứng bên cạnh, khẽ trấn an chủ nhân mình – Tất cả chúng ta đều thấy rất rõ Nhiếp Tiểu Thiện đã chết như thế nào mười năm trước… Hàn Hiểu Tuyết không thể là Nhiếp Tiểu Thiện…
– Là ả … Ánh mắt đó, thái độ đó, gương mặt đó… Tiểu Lý tử, ả đã quay lại tìm ta báo thù rồi. Ta không thể để giang sơn Trần quốc chúng ta bị hủy hoại trong tay ả hồ ly đó – Vương Thái hậu dần trở nên hoảng loạn
– Xin Thái hậu tha tội vì nô tài vô dụng không thể giúp Thái hậu an lòng… Hoàng thượng luôn ngấm ngầm che chở cho cô ta!
– Không phải lỗi của ngươi, Tiểu Lý tử! – Ngừng một chút, Thái hậu nói tiếp – Ta không thể để mọi chuyện tiếp diễn như quá khứ, phải chấm dứt tất cả… Ta đã giết Nhiếp Tiểu Thiện một lần thì cũng có thể giết ả lần thứ hai…
– Người định… Nhưng hoàng thượng…
– Phong nhi giống Tiên đế, không có gì lạ khi nó bị ả hồ ly đó mê hoặc. Ta là mẫu hậu của nó, những gì ta làm đều vì nó, nó sẽ hiểu cho ta!
– Nhưng xem ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-tieu-ho-ly/2420503/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.