Editor: Dứa
Trình Cảnh Di và Triệu Quy Nhạn cũng không ở chùa lâu, khi những sắc màu lộng lẫy nhuộm rực nơi chân trời, họ lặng lẽ rời khỏi chốn bồng lai tiên cảnh này như lúc đến.
Tiếng cót két vang vọng trong núi rất lâu, như chờ đợi một đôi tình nhân khác…
Cả hai về cung, không bất ngờ gì khi phải đối mặt với Tống Thái hậu đang tức sắp hộc máu.
Trong khoang mũi đã mất hết bầu không khí trong lành tươi mát giữa rừng, Triệu Quy Nhạn thở dài đầy nhung nhớ.
Hoàng cung vẫn khiến người ta áp lực như mọi khi.
Tống Thái hậu đã thay cung trang, bà ta mặc váy dài màu xanh thẳm thêu hoa mẫu đơn, từng đóa mẫu đơn được thêu chỉ vàng nở to rực rỡ, kết hợp với mũ phượng vô giá, trông vừa lộng lẫy vừa xa hoa.
Một bộ đồ rất trang trọng.
Triệu Quy Nhạn nhìn thêm lần nữa, không khỏi nhớ đến một Tống Thái hậu tự do tự tại, phô trương trong trang phục cưỡi ngựa dịp săn thú mùa đông.
Hoàng cung này đã mài mòn bà ta, giờ chỉ còn đọng lại khí chất uy nghiêm giả dối và trái tim trĩu nặng trầm lặng.
Tống Thái hậu thấy Triệu Quy Nhạn nhìn mình, nhíu mày không vui, ánh mắt đó của nàng là gì? Thương hại bà ta?
Trong lòng bà ta dâng trào phẫn nộ, như thể những suy tính bí mật trong đầu mình bị người ta nhìn lén, bị người ta vạch trần thẳng thừng, là cảm giác thảm hại không sao chịu nổi.
Bà ta sắp nổi cáu, chợt thấy Triệu Quy Nhạn thu tầm mắt về, ngoan ngoãn theo cạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-tre-khuan-ti-moc-nhi/879988/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.