Cơ Phi Yên nói cười chuyện tiếu lâm đi đến.
Xiêm y phấn nhạt càng giúp tăng thêm sự xinh đẹp của nàng, nàng nhẹ lắc lắc vòng eo nhu nhuyễn, quyến rũ mà cười khẽ không hề thấy mâu thuẫn trên thân người của nàng, ngược lại làm cho người ta phải sáng mắt ngời ngời.
Nàng cười nhẹ, gương mặt hàm xuân lay động tâm Hoàng đế trẻ tuổi, chờ hắn đem lực chú ý hoàn toàn đặt trên người Cơ Phi Yên, nàng lại che miệng thẹn thùng thoáng nhìn, kéo người Thục phi lại, nói: "Hoàng thượng rất bất công, chỉ lo cùng Hoàng hậu nương nương ngắm cảnh, vắng vẻ tỷ muội chúng ta.
Khiến người ta thật thương tâm!"
Cho tới bây giờ luôn kiều mị mê hoặc người nhất.
Biết rõ hồng nhan là kẻ gây hoạ, nữ nhân càng xinh đẹp càng có thể nhiễu loạn quân tâm.
Hoàng đế cũng không sợ hãi, ngược lại nghênh diện mà bước đến, thần hồn bị mê hoặc điên đảo.
"Ái phi sao có thể nghĩ như vậy?" Hoàng đế cầm tay Cơ Phi Yên, đau lòng nàng, hống nàng, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý vốn thuộc về nam nhân.
Hắn đương nhiên đắc ý, tiểu mỹ nhân mị hoặc khuynh thành như thế là nữ nhân của hắn, tiểu mỹ nhân khuynh quốc vô song còn bị hắn hưởng thụ một mình, nhìn chung lại lịch đại quân vương, ai có diễm phúc được như hắn? Hắn đắc ý, so với quân chủ nắm cả thiên hạ càng thêm đắc ý.
"Nơi đây phong cảnh hợp lòng người, ái phi cũng đã đến, cảnh đẹp cũng trở thành độc nhất vô nhị." Hoàng đế khen mỹ mạo Cơ Phi Yên, dư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hau-vi-thuong-khuynh-phi-niem/171046/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.