Editor: Nơ
Trong suốt thai kỳ, trừ những lúc tâm trạng thất thường do hormone gây ra, phần lớn thời gian cô đều rất hạnh phúc. Thế nhưng, không hiểu vì sao, sau khi sinh con, Mạnh Ly lại thỉnh thoảng rơi vào trạng thái lo âu khó diễn tả. Một nỗi bất an vô hình, không rõ nguồn cơn.
Rõ ràng lúc trước, điều cô ngày đêm mong mỏi chính là được mang thai. Giờ đây, mong ước thành sự thật, hai đứa trẻ chào đời, cả nhà ai nấy đều vui mừng, cô cũng rất hạnh phúc. Nhưng giữa niềm vui ấy lại len lỏi một cảm giác lo lắng mơ hồ.
Thậm chí, nhìn mọi người quay quanh chăm sóc hai đứa nhỏ, cô lại bất giác thấy như thể mình vừa hoàn thành một nhiệm vụ.
Nhiệm vụ.
Cô không thích từ ấy, cũng không thích chính mình lại có những suy nghĩ như vậy.
Cô chẳng có lý do gì để u sầu. Không ai ép buộc cô, tất cả đều là lựa chọn của chính cô.
Có lẽ, nguyên nhân gần nhất là bản năng làm mẹ trong cô vẫn chưa thực sự trỗi dậy.
Sinh con là một hành trình đầy nguy hiểm.
Dù sinh thường hay mổ, đều để lại tổn thương lớn cho cơ thể.
Mạnh Ly ở cữ tại trung tâm chăm sóc hậu sản, được Cận Thời Dược túc trực bên cạnh.
Mỗi ngày, cô chủ yếu là làm liệu trình phục hồi, ăn uống đủ chất, ngày ăn tới năm bữa. Cũng có các hoạt động khác như lớp yoga, nhưng do sinh mổ nên cô vẫn chưa tham gia được. Trong thời gian ở cữ, tuy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-hon-sa-tren-utopia/2803635/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.