Trước mắt là một vị mặc áo lụa mỏng màu trắng đang họa một bức hoa đào, làm cho nàng không lịch sự đang nhớ lại 《 Kinh Thi. Chu nam. Đào yêu 》 câu thơ, "Đào chi Yêu yêu, hoa kia sáng."
"Câu thơ hay." Cô nương áo màu trắng nhạt thở bút lông trong tay xuống, giương mắt nhìn Tả Phỉ Nhạn, con mắt màu nắng mang ý cười, lóe lên cơ trí.
Tả Phỉ Nhạn không lịch sự thầm nghĩ, cô gái này sau này khẳng định nhiều đất dụng võ, cũng không biết con cái nhà ai, nhìn trên người nàng mặc toàn tơ lụa thượng hạng, không phú cũng quý.
"Xin hỏi công chúa, câu thơ kế tiếp là gì ạ?" Trực giác nói cho nàng biết, bài thơ này không chỉ có một câu.
Xem ra công chúa Lục Điệp này không phải là ham chơi bất học, văn dốt võ dát như trong lời đồn, nàng nội liễm thâm trầm, so sánh với những người khác là biết.
"Tỷ tỷ, vị này chính là tiểu nữ nhi của thừa tướng Lý Nghị, Lý Lăng, là tài nữ nổi danh của nước ta, một tay thư pháp, một tay hội họa có thể nói nhất tuyệt, khó có thiên kim nào sánh được, mà dung mạo cũng là xinh đẹp như hoa đào." Thái phi cười giải thích, bảo thị nữ bên cạnh đưa cho Thái hậu một quyển sách nhỏ màu đỏ.
"Tốt, tốt, tốt..." Thái hậu nói liên tục mấy tốt, mắt mang ý cười, nhìn cô gái trước mắt không bị sợ hãi dám nhìn thẳng bà.
"Vậy ý của tỷ tỷ là… ?" Thái phi tha thiết hỏi.
Tả Phỉ Nhạn nhìn Mâu phi tha thiết như vậy, nhất thời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-muoi-cua-tram-khong-cho-phep-dung/249188/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.