"Nam Cung mộ, là cái nhà tranh kia sao?" Tả Phỉ Nhạn bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây ngẩn.
Nơi này làm cho người ta không có phiền não, không khí bốn phía trong lành, làm cho nàng cảm thấy khoan khoái trong lòng.
"Nam Cung mộ ngươi mấy tuổi rồi?" Nhìn cảnh đẹp trước mắt, Tả Phỉ Nhạn hỏi, đôi mắt trong suốt hơn cả nước hồ lưu, gợn lên âm mưu trong mắt.
"Năm nay hai mươi hai, không biết tiểu thư hỏi cái này là vì sao?" Nam Cung mộ thành thật trả lời, nhưng khi hắn trả lời xong cũng hơi cảnh giác.
"Này, hay ngươi gọi ta một tiếng tỷ tỷ đi?" Tả Phỉ Nhạn bật cười, trong âm thanh ẩn chứa mưu ma chước quỷ.
Hắn cảm giác toàn thân không được tự nhiên, trước mắt cái này lục điệp tiểu thư rõ ràng thoạt nhìn so sánh với hắn còn nhỏ hơn năm sáu tuổi, thế nhưng lại nói muốn làm tỷ tỷ của hắn, nếu mà hắn gọi nàng là tỷ tỷ thì không biết tỷ tỷ ruột của hắn có lột da hắn hay không.
"Ngươi không đồng ý à? Ngươi không đồng ý với ta à?" Tả Phỉ Nhạn giống như là quyết tâm bắt ép Nam Cung Mộ phải gọi mình là tỷ tỷ cho bằng được.
"Thứ cho khó có thể tòng mệnh." Nam Cung mộ mặt sắt nghiêm lại, trong lòng không ngừng mà kêu gọi cứu tinh mau tới, sớm biết sẽ không nhận lệnh đi đón cái tiểu thư phiền toái này.
Tả Phỉ Nhạn nhìn khuôn mặt của Nam Cung Mộ đã cảm thấy có chỗ nào đó không được tự nhiên.
Theo lý thuyết, Nam Cung mộ bề ngoài thoạt nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-muoi-cua-tram-khong-cho-phep-dung/249218/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.