Thật sự rất dọa người!
Gã sai vặt kia, một chữ cũng không nói được.
" Thể hiện sao, muốn dựa vào bản lĩnh của mình, ra mặt thay Giang Tố Vân?" Nàng nhéo nhéo mặt Lương Nguy Chi, thấy trong mắt Lương Nguy Chi lộ ra ánh sáng.
Không biết vì sao, nàng cảm thấy ánh mắt của Lương Nguy Chi có chút là lạ, bất quá nàng cũng không nghĩ nhiều, Lương Nguy Chi cùng lắm là bị đánh đến choáng váng!
" Nhớ kỹ, từ ngày hôm nay, ngươi chính là một nô tài dưới trướng ta, đã là nô tài, thì cần phải ban thưởng tên... " Hoa Ngu vuốt vuốt cằm, nghiêm túc tự hỏi.
Gã sai vặt kia nghe vậy sắc mặt liền thay đổi, còn muốn nói gì đó, lại bị Hoa Ngu nhìn, giống như chuột thấy mèo, một câu cũng nói không được.
" Như vậy đi!" Hoa Ngu vỗ tay thật lớn, vẻ mặt hưng phấn.
" Từ nay về sau gọi ngươi là Cẩu Tử đi! Tên này rất hay!"
Người bên cạnh Lương Nguy Chi chỉ muốn ngất.
Hoang đường!
Cực kỳ hoang đường!
Lương Nguy Chi chính là dòng độc đinh của Lương gia, là thân huynh đệ của Hoàng hậu nương nương, cư nhiên trở thành nô tài của một nô tài, còn được ban tên Cẩu Tử?!
" Cẩu Tử a, đến kêu cho chủ nhân nghe một chút." Hoa Ngu cười tươi như hoa, ung dung thong thả đến cạnh Lương Nguy Chi, nói:
" A, chủ nhân quên, hiện tại Cẩu Tử của chúng ta không nói được, thôi đi, ai bảo ta là một chủ tử hiền lành đâu, giữ lại a, lần sau lại kêu!"
Xung quanh một mảng tĩnh mịch,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353234/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.