Tươi cười trên mặt Chu Lăng Thần, nháy mắt tăng lên vài phần.
Nhưng trong mắt Hoa Ngu, đây chẳng khác nào điềm báo!
" Vương gia!" Lúc này nàng cũng bất chấp, tất cả huynh đệ của nàng, giờ đây chỉ còn mỗi Giang Hải.
Vô luận thế nào, nàng cũng không thể để Giang Hải xảy ra chuyện không may!
" Như thế nào, tiểu Hoa nhi biết hắn?" Ai ngờ, nàng còn chưa kịp nói thêm, đã bị Chu Lăng Thần trả cho một câu.
Sắc mặt Hoa Ngu lập tức biến đổi.
" Nghe ngươi nói vậy, người ta còn tưởng là nô tài bên ngoài của ngươi đâu!" Chu Lăng Thần giương mắt, cười như không cười nhìn nàng.
" Vương gia... Người nói gì vậy, nô tài không biết Lai Phúc, chẳng qua lúc Lương Nguy Chi gửi chiến thư đến, nô tài không tìm thấy người, nên mới lấy tạm hắn thôi!"
Nàng ngẩng mặt, cười với Chu Lăng Thần, tận lực làm cho vẻ mặt của mình thành thực một chút.
" Là như thế sao?" Chu Lăng Thần chống cằm, cả người nghiêng về một bên xe lăn, thoạt nhìn có chút lười biếng.
" Đương nhiên!" Hoa Ngu không chút do dự gật đầu.
" Cót két." Nàng vừa dứt lời, đã thấy Chu Lăng Thần đẩy xe lăn tới trước mặt nàng.
Hắn trong nháy mắt đến gần, Hoa Ngu ở dưới, hắn ở trên, trong lòng Hoa Ngu không khỏi sinh ra một cỗ sợ hãi, càng không dám cùng hắn đối diện.
" Soạt!" Nhưng nàng không nghĩ tới, Chu Lăng Thần thế nhưng lại duỗi tay ra, kéo nàng lên ngồi trên đùi hắn, ấn ngồi xuống!
" Vương gia! " Sắc mặt Hoa Ngu nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353239/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.