" Hừ! " Hoa Ngu còn chưa kịp nói cái gì, phía sau đã vang lên tiếng hừ lạnh.
Nàng run lên, giờ mới nhớ ra, tên biến thái Chu Lăng Thần còn ở phía sau nàng!
" Lương huynh! " Lạc Vô Ưu lúc này cũng đuổi kịp, tóm được tay Lương Nguy Chi.
" Lạc huynh, sao ngươi lại tới đây? " Lương Nguy Chi có chút nghi hoặc.
Lạc Vô Ưu lắc đầu, hắn có thể không tới sao? Không tới thì Lương Nguy Chi đã muốn "chết cũng không tiếc"!
" Hoa công công, ngươi nhận nô tài ta đi! " Lương Nguy Chi quay lại nhìn Hoa Ngu.
Lạc Vô Ưu nghe hắn nói, đuôi mày giật giật.
Hắn vội chạy tới đây là để làm nô tài cho một thái giám?
Hắn, hắn, hắn...
Chắc không có bệnh chứ?!
Hoa Ngu trông thấy ánh mắt của Lạc Vô Ưu, may ra còn có người thông minh.
Bất quá nàng cũng không định dây dưa với Lương Nguy Chi.
Cảm thấy sau lưng có chút lạnh, không biết đến lúc về Chu Lăng Thần sẽ xử lý nàng như thế nào.
" Lương công tử muốn như thế, ta từ chối cũng không được, chỉ là... " Nàng dừng lại một chút làm cho Lương Nguy Chi khẩn trương.
Hoa Ngu không biết nên khóc hay nên cười.
Lần đầu tiên nàng thấy có người muốn làm nô tài cho người khác đến vậy!
" Làm nô tài cũng không tốt lắm, chúng ta làm huynh đệ đi." Nàng vươn tay, vỗ vỗ bả vai Lương Nguy Chi.
Làm huynh đệ cũng không quá đáng lắm.
Ánh mắt Lương Nguy Chi sáng ngời, vội hỏi: " Thật sự?!"
" Tất nhiên là thật, ngươi về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353310/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.