Đêm đã khuya, Long Ngâm điện im ắng.
" Vương gia. " Lưu Hành đem đến một ly trà, dâng cho Chu Lăng Thần.
Thấy Chu Lăng Thần nhắm mắt dưỡng thần, hắn cũng tự giác ngậm miệng.
" Trương Thịnh đâu? " Qua một hồi lâu, Chu Lăng Thần mới mở mắt nhìn hắn.
" Đang chờ ở bên ngoài, không có lệnh của Vương gia, hắn không thể tiến vào. " Bởi vì chuyện từ thời niên thiếu cho nên Chu Lăng Thần cực kỳ ghét loại hoạn quan như Trương Thịnh. Có thể ở bên hắn hầu hạ, cũng chỉ có một mình Hoa Ngu.
Lúc này, trong lòng Trương Thịnh vô cùng lo lắng, cũng không dám ở chung một chỗ với Chu Lăng Thần.
" Cộp, cộp, cộp. " Chu Lăng Thần nghe vậy, vẫn không có biểu tình gì.
Lưu Hành thấy thế, nhịn không được nhíu mày nhìn thoáng qua nội điện.
Từ lúc Hoa Ngu đi vào cũng đã được nửa canh giờ, lúc này vẫn chưa ra, làm hắn không khỏi lo lắng.
Chỉ là nhìn Chu Lăng Thần vẫn như thường, vẫn yên vị ngồi một chỗ, bình tĩnh như vậy, mang theo một loại cảm giác kỳ lạ cùng an tâm.
Lưu Hành cố nén bất an trong lòng, hơi thở dài một hơi.
" Rầm! " Đang nghĩ ngợi thì phía sau có tiếng động, Lưu Hành vội quay người, liền thấy Hoa Ngu đang cầm khăn tay, lau đi đôi bàn tay ướt đẫm.
Sắc mặt, không được tốt lắm.
" Vương gia. " Thấy nàng ra rồi, Chu Lăng Thần vẫn không lên tiếng.
Hoa Ngu dừng một chút, sau đó cung kính đi ra phía sau Chu Lăng Thần.
Chu Lăng Thần nghe vậy, cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353315/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.