" Ý ngươi là gì? " Trương Thịnh trừng to mắt, không hiểu lời nàng nói.
Hoa Ngu hơi trề môi, nói:
" Để nô tài nhắc nhở Trương công công một chút, vị trước mặt ngươi--"
Nàng khom người, vươn tay về phía Chu Lăng Thần.
" Chính là Thái tử điện hạ đích thân Hoàng thượng sắc phong! "
Lời này, rất hiệu quả.
Long Ngâm điện rơi vào yên tĩnh.
" Cái gì?! " Sắc mặt Chu Duệ dữ tợn, cả người gồng lên. " Cẩu nô tài nhà ngươi nói hươu nói vượn cái gì?! "
Ngày thường hắn cũng coi là trầm ổn, nhưng lúc này lại không nhẫn được.
Cũng khó, thứ mình mơ tưởng nhiều năm, lại bị người ta giành mất.
Ai mà vui vẻ được?
" Không có khả năng! " Khiếm khi Chu Mặc Ngân lại phụ họa cho Chu Duệ.
Hắn âm trầm, tiến lên một bước, nói:
" Trước đó phụ hoàng không hề lưu lại chiếu thư gì. Thái tử?! Thái tử này từ đâu mà ra, chẳng lẽ cẩu nô tài nhà ngươi giả truyền ý chỉ của phụ hoàng?! "
Một câu, công kích thẳng vào Hoa Ngu.
Hoa Ngu nheo mắt, liếc hắn một cái.
Nhưng lời hắn nói, hình như lại nhắc nhở Trương Thịnh điều gì.
" Điện hạ! Điện hạ! Hoàng thượng mất, có chút kỳ lạ a! " Trương Thịnh quỳ sạp xuống mặt đất, đột nhiên la lớn.
" Kỳ lạ?! " Vẻ mặt Chu Duệ đại biến, lập tức xách cổ áo hắn lên, nổi giận hỏi:
" Kỳ lạ chỗ nào, còn không mau nói?! "
Trương Thịnh ho nhẹ vài cái, không để ý đến cái gì, chỉ cuống quít nói:
" Đêm hôm qua, lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353321/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.