" Bản quan là quan tứ phẩm do chính Hoàng thượng thân phong... " Không đợi hắn nói xong thù đã bị thị vệ lôi xuống.
Là trực tiếp bịt miệng kéo xuống!
Bốn phía lập tức ồ lên!
Người kia chính là quan tứ phẩm, địa vị trong kinh cũng không tính là thấp, tuy nắm quyền không được nhiều nhưng tuyệt đối không phải là người mà một nô tài có thễ xử lý được.
" Hoa công công! " Lần này, ngay cả Lạc thái phó cũng thay đổi sắc mặt.
" Lưu đại nhân dù gì cũng chỉ là nghĩ sao nói vậy, công công làm gì vậy?! " Lạc thái phó vừa kinh ngạc vừa tức giận.
" Thái phó đại nhân. " Hắn vừa mở miệng, Hoa Ngu liền từ cửa điện tiến vào, như có như không đỡ hắn.
" Ngài làm gì vậy, nô tài không đảm đương nổi. " Nàng cười cười, không chút để bụng.
Đám quan viên không khỏi ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta.
" Hoa công công vẫn là bảo người thả Lưu đại nhân đi. " Lạc thái phó nhíu mày.
Hoa Ngu nghe xong liền cười, cười đến động lòng người, nhưng lời nói ra lại khiến người khác khổng rét mà run.
" Cái này thì không thể được a! Lạc thái phó có điều không biết, Thái tử gia lên địa vị này, có không ít người có suy nghĩ khác đâu? Nô tài cũng không có ý gì khác, chỉ là, uy nghiêm của Thái tử đâu thể xâm phạm... "
Mắt phượng vừa chuyển, liếc đám quan viên một lượt, nói:
" Nếu có người phạm thượng, giết không tha! "
" A! "
Vừa dứt lời, mọi người đã nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353339/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.