" Các ngươi làm gì vậy?! Không nghe hiểu lời bổn vương nói hả?! " Chu Duệ biến sắc.
Hoa Ngu nâng mắt nhìn Chu Duệ, cười nói:
" Chỉ là xử lý mấy kẻ không nghe lời thôi mà, Đại hoàng tử cần gì làm quá. "
Dứt lời, không đợi Chu Duệ đáp trả, nàng lại nói:
" Đại hoàng tử lại không biết rồi, người này thái độ như vậy, tất nhiên là không coi Thái tử ra gì. Hơn nữa nha... "
Nàng tiến lên, tà tứ cười:
" Nghe nói vị Lưu đại nhân này làm quan mới 5 năm, có rất nhiều nhà cửa, trong nhà còn có hơn mười thiếp thất, thậm chí còn có người từng có phu quân. Lưu đại nhân cũng thật uy nha, nói đoạt liền đoạt! "
" Nói đến việc này, nô gia cũng thật tò mò, chỉ là một viên quan tứ phẩm, lại có năng lực như vậy. A, đúng rồi! Nghiêm đại nhân. "
Nàng thấy Nghiêm Kha đang ở phía sau nàng, cụp mí mắt, nói:
" Công công có gì phân phó? "
" Đem theo vài huynh đệ vào phủ Lưu đại nhân, hảo hảo mà kiểm kê tài sản, hắn phát đạt như vậy, chắc tiền cũng không thiếu. "
Không ai dám ho he nửa lời.
Ai cũng dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Hoa Ngu.
Việc chém Lưu đại nhân này quả thực có chút kỳ cục, nhưng hắn tham ô, đủ để xử tử.
Một khi đã là quan kinh thành, đại đa số đều có chút bạc đỉnh.
Bọn hắn cũng phải sống a!
Chút bổng lộc đó làm sao nuôi nổi gia đình.
Chỉ là mọi người cũng không làm trắng trợn như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353341/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.