" Hoa công công! " Có người tức đến phát run, cả mặt xanh mét: " Việc này, cũng là ý của Thái tử?! "
Hoa Ngu tựa tiếu phi tiếu, nói:
" Thái tử cho phép nô gia toàn quyền xử lý. "
Lời này, ý là nàng tự quyền chủ trương.
" Ngươi chỉ là một cái nô tài mà lại dám làm ra chuyện đại nghịch bất đạo đến như vậy! Việc hôm nay, chúng ta sẽ nhớ kỹ, đại ân đại đức của Hoa công công, sau này nhất định sẽ "báo đáp" ngươi! "
Đám quan lại này cũng không phải là dạng dễ đối phó, có người đứng dậy, đen mặt uy hiếp Hoa Ngu.
" Ha! " Hoa Ngu cười phì.
Còn cười đến vô cùng thoải mái.
Những người này chưa bao giờ gặp qua ai tàn nhẫn đến thế này, cho nên sắc mặt mới khó coi như vậy.
Nàng cười, cười ớn lạnh sống lưng. Lấy ống thiêm lệnh, rút ra một thiêm lệnh* bài.
*chắc là cái mấy ông quan hay rút khi chém đầu ý
Ngay trước mắt mọi người, ném thiêm lệnh bài xuống đất.
" Cạch! " Lệch bài rơi xuống đất, phát ra âm thanh thanh thúy.
" Trảm-- "
Nàng liếc mắt, nhếch miệng, vừa hạ lệch liền có mấy chục đao phủ cầm đao đứng trước mặt phạm nhân.
Bao gồm cả Trương Thịnh, những người khác đều bị ấn trên mặt đất, đao kề sát cổ.
Xoạt---
Huyết vướng khắp nơi!
" A! "
" Phụ thân! "
" Vân nhi! "
Bốn phía hỗn loạn, tạp âm đủ loại trộn lẫn vào nhau.
Hoa Ngu đứng ở trên đài, trên mặt ẩn ẩn nụ cười.
Nàng không phải người, mà tựa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353348/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.