Chỉ là sau khi nói xong, Hoa Ngu mới phát hiện bầu không khí có phần kỳ lạ. Không, là cực kỳ kỳ lạ.
Loại cảm giác kỳ lạ này, khiến tâm lý nàng vốn chuẩn bị thật tốt trở nên lung lay.
Hoa Ngu cẩn trọng mà nhìn Chu Lăng Thần. Hắn ngồi trên long sàng, đôi mắt nheo lại, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn nàng.
Sắc mặt kia...
Nàng nhíu mày, mặc dù kỳ quái, nhưng lại không tức giận. Ngược lại lại lộ ra hương vị nguy hiểm.
Nàng bất an mà rụt rụt thân mình. Chu Lăng Thần như vậy càng thêm đáng sợ a!
" Nói tiếp đi nha, sao không nói nữa? " Thấy nàng đột nhiên ngậm miệng, Chu Lăng Thần vô cùng tốt bụng mà hỏi một câu.
Đương nhiên, nếu vẻ mặt của hắn cũng tỉ lệ thuận với giọng nói thì càng tốt!
" Nô, nô tài... " Hoa Ngu bị hắn nhìn chằm chằm đến mức da đầu có chút tê dại, ăn nói lắp bắp, mãi không hoàn chỉnh nổi một câu.
" Đứng lên đi. " Không nghĩ tới, thái độ của Chu Lăng Thần xác thực đã hoàn hoãn phần nào, thậm nói chuyện còn rất dễ, bảo nàng đứng lên.
Hoa Ngu nhất thời ngốc lăng, nhưng trông Chu Lăng Thần hoàn toàn không giống như đang nói giỡn. Nàng nghĩ đến những tội ác tày trời mà bản thân đã làm hôm nay, trước mắt mà không nghe lời, chính là đối nghịch với Chu Lăng Thần.
Nghĩ rồi, Hoa Ngu ngoan ngoãn mà đứng dậy.
" Lại đây. " Mấy việc nhỏ nhặt này nàng đều nghe lời hắn. Trong mắt Chu Lăng Thần xẹt qua thâm ý, cả người đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353584/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.