Chúc Chiếu đưa chén trà trong tay cho Đàn Tâm, chỉnh lại y phục rồi bước ra ngoài Nguyệt Đường viện. Nàng chỉ đợi một lát trước viện, Minh Vân Kiến đã đến.
Hắn về phủ sớm hơn nàng, đã thay sang bộ y phục nhẹ nhàng hơn.
Minh Vân Kiến vận bạch y, không hoa văn cầu kỳ, chỉ có đôi yến xuân thêu nơi bả vai trái, cổ áo viền bạc lượn mấy vòng mây văn.
Trong tay cầm một chiếc quạt gấp bằng bạc. Thấy Chúc Chiếu vẫn mặc bộ y phục sáng nay, bước chân của hắn bất giác nhanh hơn một chút. Khi lướt qua nàng, nghe thấy nàng khẽ nói:
“Vương gia đã về rồi.”
Minh Vân Kiến khựng bước, liếc nhìn nàng một cái, đoạn nói:
“Phủ đinh trước cổng bảo nàng đã về được một lúc, sao không thay y phục cho thoải mái?”
Nói rồi, hắn dùng quạt khẽ gạt chiếc bộ diêu trên đầu nàng:
“Lắc lư hoa mắt bổn vương.”
Chúc Chiếu đáp lời:
“Thái hậu giữ thiếp ở lại dùng cơm trưa, lại để mấy phi tần cùng thiếp thưởng nhạc vũ, đến giờ mới hồi phủ. Chỉ là chưa quen thuộc với vương phủ, nên nhờ Đàn Tâm dẫn đi xem qua vài chỗ. Cảnh trí trong phủ quá đẹp, thiếp nhất thời quên mất y phục phiền phức.”
Nàng vừa nói, Minh Vân Kiến đã bước vào trong viện, Chúc Chiếu vội vàng theo sau. Có lẽ vì trong lòng có chút chột dạ, vừa dứt lời, nàng liền dẫm phải tua vạt áo vướng ra ngoài, thân hình loạng choạng ngã thẳng vào lưng Minh Vân Kiến, phát quan lệch cả đi, một cánh hoa vàng từ bộ diêu còn chạm vào lưng hắn.
Minh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuc-thiep-ngoan-ma/2785929/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.