Bữa tối được dọn sẵn trong sảnh Nguyệt Đường viện, Minh Vân Kiến lưu lại dùng bữa tại đây.
Trong lòng Chúc Chiếu vẫn canh cánh chuyện yến thọ mười ngày sau của Chu đại phu, sáng nay chưa ăn, buổi trưa trong cung cũng không dùng bao nhiêu, song đến tối lại chẳng nuốt nổi.
Hai người dùng bữa trong lặng lẽ, vô cùng yên tĩnh. Minh Vân Kiến cũng ăn không nhiều, chỉ khi thấy Chúc Chiếu ăn hết một bát cơm, hắn mới đứng dậy rời đi.
Lúc ra khỏi chốn ở của vương phi, Minh Vân Kiến thoáng nhìn về phía lầu các bên Tây viện. Trên lầu có một thiếu niên vận hắc y đang ngồi xổm, ánh mắt chạm vào Minh Vân Kiến thì lập tức xoay người lẩn sang bên kia.
Đêm buông xuống, thư phòng Văn vương phủ vẫn còn sáng đèn hai ngọn.
Minh Vân Kiến ngồi bên bàn, tay cầm bút, trước mặt đặt một chậu lan. Lan vốn là loài nở vào mùa xuân, nay đã sang thu, lẽ ra đã tàn, vậy mà chậu lan trong thư phòng lại sinh trưởng tốt lạ thường, giữa đám lá xanh vẫn lẩn vài đóa trắng trong như ngọc, muốn nở chưa nở.
Một nét bút xanh lục sống động hiện trên giấy, bút lực đậm nhạt rõ ràng, vài đường phác họa đã thành mấy phiến lá của chậu lan kia.
Cửa thư phòng vang tiếng gõ, Minh Vân Kiến không ngẩng mắt, tay cũng không ngừng, chỉ mở miệng:
“Vào đi.”
Tiểu Tùng nhảy thẳng vào phòng, khi đôi chân chạm đất, đuôi tóc còn khẽ rung. Y lấy từ trong lòng ra hai vật đặt lên bàn Minh Vân Kiến, tay đặt bên thân, cung kính đứng yên.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuc-thiep-ngoan-ma/2785930/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.