Chúc Chiếu vội mở miệng:
“Tiểu Tùng! Đó là muội muội ta, đừng dọa nó.”
Tiểu Tùng nghe lời, lập tức buông tay. Từ Hoàn Tình vốn bị hắn nhấc ngang người bằng đai lưng, giờ đột ngột thả ra suýt nữa thì ngã sấp xuống, may mà Chúc Chiếu kịp đỡ lấy.
Từ Đông dẫn hai vị phu nhân ra nghênh đón, đây là lần *****ên họ gặp Văn vương.
Ngày Chúc Chiếu và Minh Vân Kiến thành hôn, Từ Đông, Từ Liễu thị cùng Từ Nhị phu nhân bận rộn với tiệc rượu trong nhà, chỉ có Từ Hoàn Oánh theo Chúc Chiếu đến phủ Văn vương, đưa nàng tận tay vào phủ rồi bị mời qua sảnh bên dùng cơm, chưa từng gặp mặt Minh Vân Kiến.
Hôm nay, Từ Hoàn Oánh cũng không có mặt.
Minh Vân Kiến khí chất hơn người, không cần giới thiệu, chỉ đứng đó cũng khiến người ta chú ý. Từ Đông trên mặt treo nụ cười lấy lòng, đến cả Từ Liễu thị cũng tỏ ra hòa nhã đôi phần.
Cả nhà vội vàng mời Minh Vân Kiến và Chúc Chiếu vào đại sảnh. Nói là đại sảnh, kỳ thực còn chẳng rộng bằng sảnh ăn nhỏ của hạ nhân phủ Văn vương. Nhưng Từ Đông chỉ là đội mục Tử Môn Quân, chưa tới chức đội trưởng, chỉ có vài người dưới quyền, mà tìm được một căn nhà ở ngoại thành kinh đô thế này cũng đã là điều không dễ.
Từ Đông sống ở kinh đã mấy chục năm, biết cách nói chuyện ứng xử, hắn là di phụ của Chúc Chiếu, nếu Văn vương nể mặt, cũng phải theo Chúc Chiếu gọi hắn một tiếng di phụ.
Minh Vân Kiến từ khi bước vào Từ gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuc-thiep-ngoan-ma/2785931/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.