Bánh hạch đào là do Thái hậu ban cho, Minh Vân Kiến chỉ cần dò hỏi chút ít trong cung là biết, mỗi lần Chúc Chiếu nhập cung, Tĩnh Thái hậu đều tự tay làm bánh hạch đào cho nàng dùng. Từ tháng mười năm ngoái khi họ thành thân đến nay, đã gần một năm.
Đại phu vẫn còn quỳ trên mặt đất, đầu không dám ngẩng. Hắn là đại phu trong phủ Văn vương, được Minh Vân Kiến đưa từ núi Hạnh Phong vào kinh đô, chính là để đề phòng chuyện hạ độc. Trong kinh đô, tranh đấu chưa từng dứt, dù phủ Văn vương ngoài mặt tỏ ra không dính líu, cũng từng bị cài cắm nội gián nhiều lần. Việc hạ độc chẳng phải chuyện mới, nhưng đều đã bị phát hiện.
Lần này Chúc Chiếu… lại không bị trúng độc trong phủ. Nếu Thái hậu cẩn trọng hơn chút nữa, hoặc giữ được bình tĩnh, sắp đặt kín kẽ, có lẽ đến giờ Minh Vân Kiến vẫn chưa phát hiện Chúc Chiếu đã nhiều lần dùng phải xạ hương.
Cổ Khiêm khi nghe tin này, cũng không khỏi kinh hãi.
Minh Vân Kiến mười năm không lấy vợ, bao lời đồn đoán hắn toan tranh quyền đoạt lợi cũng dần lắng xuống. Không ngờ cưới được Chúc Chiếu rồi, lại còn bị người đề phòng việc sinh con. Một khi Văn vương có con nối dõi, vì tiểu thế tử mà hắn e rằng khó giữ mãi thái độ không tranh không đoạt giữa chốn kinh kỳ đầy rẫy cá lớn nuốt cá bé này.
Hành lang dài chỉ còn tiếng gió khẽ thổi, gió len qua khung cửa hoa, lay động cây quế phía bên kia, lá cây xào xạc vang lên.
“Ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuc-thiep-ngoan-ma/2786018/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.