Chúc Chiếu vừa nói muốn gửi cua và bánh trung thu cho Mộ Dung Khoan, sáng sớm hôm Trung thu, lễ vật còn chưa kịp rời phủ Văn vương, thì phủ Mộ Dung đã mang cua và bánh tới tặng trước rồi. Ngoài ra còn thêm mấy xấp lụa là xinh đẹp, nói là được chọn lựa từ ngoại quốc, chất liệu rực rỡ và bền hơn lụa của Đại Chu, bảo Chúc Chiếu dùng may vài bộ y phục mùa thu.
Mấy món lễ vật ấy được gia nhân khiêng vào phủ đúng lúc Minh Vân Kiến và Chúc Chiếu đang dùng điểm tâm trong tiểu sảnh. Thấy Mộ Dung Khoan toàn tặng mấy món khiến nữ nhân vui lòng, Minh Vân Kiến khẽ nhướng mày, dặn Cổ Khiêm mang đôi bình hoa bích ngọc trong phủ tặng lại, không thể để phủ Văn vương mang tiếng keo kiệt.
Chúc Chiếu đang uống cháo bỗng bị thu hút bởi lớp sa mỏng đính kim tuyến kia, Đào Chi cũng không rời mắt khỏi thớ vải. Chúc Chiếu đưa tay sờ thử, bình thường loại vải đính kim tuyến thường dùng làm áo khoác, vì không mềm mại, nhưng loại này khác, mịn màng vô cùng, hai chữ “thích lắm” như viết rõ trong mắt nàng.
Minh Vân Kiến ho khẽ một tiếng, Chúc Chiếu mới ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn, cười với hắn.
Minh Vân Kiến nói: “Đồ ngon dành cho buổi tối, vừa ngắm trăng vừa thưởng thức. Trưa nay ăn nhẹ thôi. Đã Mộ Dung công tử mang cua đến tận cửa, vậy trưa dùng cháo thịt cua và trứng hấp gạch cua, thấy sao?”
Chúc Chiếu nghe vậy, vội gật đầu.
Dùng xong điểm tâm, Minh Vân Kiến liền cùng Chúc Chiếu mang đám lụa ấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuc-thiep-ngoan-ma/2786019/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.