Vào năm Thành Vĩnh thứ mười, khoảng thời gian trước và sau Trung thu cũng là những năm tháng Minh Vân Kiến còn ở trong cung làm hoàng tử, chưa được phong vương rời cung – khoảng thời gian mà tai họa xảy ra nhiều nhất trong ngày lễ Trung thu.
Hoàng gia có đến mười mấy huynh đệ tỷ muội, Minh Vân Kiến là người nhỏ tuổi nhất.
Bởi những phi tần từng lần lượt sinh hạ hoàng tử công chúa trước đó dần dần lớn tuổi, sắc đẹp phai tàn, đến khi Minh Cảnh Đế ngoài bốn mươi mới lần cuối mở khoa tuyển tú. Mẫu phi của Minh Vân Kiến được chọn, vì nàng có nhan sắc xuất chúng, lại giỏi tấu khúc, nên được Minh Cảnh Đế sủng ái. Vừa vào cung năm thứ hai liền mang thai Minh Vân Kiến.
Minh Vân Kiến cách vị hoàng tử gần nhất trên bảy tuổi, là tiểu đệ trong đám huynh đệ tỷ muội, cũng là người được Minh Cảnh Đế yêu thương nhất. Tình yêu đó một phần vì mẫu phi của hắn còn trẻ, gia thế tốt, là danh môn thư hương, còn có bối cảnh từ cựu thần, cho nên từ nhỏ đến sáu tuổi, Minh Vân Kiến sống một cuộc đời vô ưu, không hiểu sự lạnh lẽo của hoàng thất, cũng chẳng rõ lòng người hiểm ác.
Mỗi khi gặp các huynh trưởng lớn tuổi hơn, hắn luôn chủ động chào hỏi, gọi một tiếng “Hoàng huynh”, còn hỏi thăm chuyện học hành. Thế nhưng, chẳng mấy ai đáp lại hắn, ngay cả tiên đế Minh Thiên Tử cũng rất ít trò chuyện với hắn, đa phần là lấy lệ.
Trong mắt Minh Vân Kiến khi ấy, hắn có đông huynh đệ tỷ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuc-thiep-ngoan-ma/2786020/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.