Trung thu vừa qua, kỳ nghỉ kết thúc, nhưng Kim Môn Quân canh giữ trước phủ Văn vương vẫn chưa lui đi, theo lời Cổ Khiêm thì các vương phủ khác cũng như vậy.
Sáng nay, Minh Vân Kiến dậy từ khi trời còn chưa sáng, hắn đã cố nhẹ nhàng khi mặc y phục, song Chúc Chiếu ngủ không sâu, trước khi hắn rời phòng đã ngồi dậy dụi mắt, hỏi hắn vài câu, chỉ đơn giản là hỏi hôm nay hắn sẽ về lúc nào.
Minh Vân Kiến bước đến bên giường, ghé vào má Chúc Chiếu hôn một cái, hạ giọng nói: “E rằng không sớm được, nàng cứ nghỉ ngơi cho tốt, nếu thấy buồn chán thì ngắm khổng tước, hoặc ôm mèo chơi cũng được.”
Chúc Chiếu khẽ đáp một tiếng, rồi nghiêng người ngủ thêm một lát. Khi mở mắt ra thì trời đã sáng rõ.
Dùng bữa sáng xong, Chúc Chiếu cũng không định ra ngoài. Hoa quế trong viện đã nở khá nhiều, nàng nhớ Minh Vân Kiến có vẻ khá thích bánh quế, bèn gọi Đào Chi và Thục Hảo cùng hái ít hoa quế, lại cắt hai nhánh mang vào phòng, hương thơm còn dễ chịu hơn cả đốt hương.
Vừa hái được nửa bát, thì có phủ đinh từ Nguyệt Đường Viện đến báo, nói có một nữ tử đứng ngoài phủ Văn vương xin gặp, nhưng vì trước cửa phủ có Kim Môn Quân canh giữ, nàng không thể vào, mong Chúc Chiếu ra ngoài gặp nàng một lát.
Chúc Chiếu nghe nói là nữ tử, nhất thời không nhớ nổi còn quen cô nương trẻ nào nữa. Phủ đinh bảo nàng kia không chịu nói danh tính, chỉ nhờ chuyển lời mong được gặp Chúc Chiếu, lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuc-thiep-ngoan-ma/2786022/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.