"Hải Đường, quả nhiên nàng hạ dược trong rượu!" Thanh âm hắn run rẩy, nghe không ra thất vọng hay phẫn nộ.
A Cửu không dám lên tiếng, cũng lo lắng Mạc Hải Đường đang tạm thời hôn mê kia có vì sàn nhà băng lãnh mà tỉnh lại hay không.
Thân thể nàng thủy chung không giống Quân Khanh Vũ, nếu so về khí lực, nàng còn thua hắn một mảng rất lớn.
"Nàng làm như vậy đơn thuần chỉ vì con nối dõi, hay vì Mạc gia?"
Hắn cười khẩy, "Nếu là vì con nối dõi, thì những năm gần đây, trẫm quả thực đã nợ ngươi. Cho nên sẽ thành toàn ngươi."
Nói xong liền cúi đầu, cắn về phía cổ A Cửu.
Trong cung đều lấy dạ minh châu làm đèn, cái gọi là tắt đèn đó cũng là chỉ là dùng vải bố bao lại. Khi nàng nhảy xuống từ nóc nhà đã cởi áo khoác che lên dạ minh châu, mới có thể làm cho toàn bộ một mảnh đen kịt.
Nhưng mà giờ lại khiến cho người ta quá dễ dàng chiếm tiện nghi rồi.
A Cửu biết rõ nếu không nghĩ biện pháp, nói không chừng đã đánh mất phu nhân lại còn bị chiết binh. Nhưng giờ hai tay nàng đang bị nhốt, thân thể cũng bị hắn đè phía dưới, căn bản không thể nhúc nhích.
Môi? Đột nhiên nhớ tới lúc nãy Mạc Hải Đường muốn hôn hắn, liền bị hắn né tránh.
Nghe nói có một số người chán ghét hôn môi, bởi vì cho rằng nước bọt không sạch.
Không hề do dự, A Cửu nghiêng đầu đem vải đen trên mặt tháo xuống, sau đó nhân lúc hắn dừng lại, đột nhiên hướng về môi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-co-gan-mot-minh-dau-bon-cung/2544740/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.