Nếu có vài người giàu có như thế này đến khám bệnh, y quán sẽ phát tài nhanh chóng!
Mạnh Lâm Thanh càng nghĩ càng thấy phấn khích.
“Tử Ngọc, đón lấy!” Nàng trực tiếp ném túi bạc về phía Tử Ngọc.
Tử Ngọc bắt lấy ước lượng rồi lập tức mắt sáng lên.
“Thiếu gia, người bệnh này có lai lịch gì mà ra tay hào phóng vậy?” Tử Ngọc cảm thán.
Từ khi trở thành "thánh thủ nam khoa," không ít công tử ca trong kinh thành đã đến khám bệnh tại Bình An y quán.
Những công tử ca này đã rất hào phóng, nhưng vẫn không thể sánh với người bệnh vừa rồi.
Mạnh Lâm Thanh tất nhiên không tiết lộ thân phận thật của Sở Nam Phong, chỉ mập mờ đáp: “Lai lịch gì chứ, chỉ là một con dê béo thôi.”
Nàng đã nghĩ thông suốt.
Mặc dù không muốn dính dáng tới Sở Nam Phong nữa, nhưng đã mở y quán, khách đến khám bệnh thì không có lý do gì từ chối.
Vậy nên cũng chẳng có gì sai khi tiện thể kiếm ít bạc từ hắn, hơn nữa nàng cũng không phải lấy không, mà là đã cung cấp dịch vụ tương ứng.
Sau khi rời khỏi y quán, Sở Nam Phong dự định trở về hoàng cung để suy nghĩ kỹ càng.
Đi ngang qua Thúy Hương Các, cái tên lộ liễu nhìn qua đã biết đây là nơi nào.
Trước cửa còn đứng vài cô nương mặc y phục mỏng manh, trang điểm lộng lẫy, toả ra hương thơm quyến rũ, rõ ràng đây không phải chốn đứng đắn.
Sở Nam Phong dừng bước.
Thúy Hương Các là thanh lâu nổi tiếng nhất kinh thành.
Nơi này không chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/2764997/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.