“Ôi, khách quan yên tâm!” Tú bà cười tươi hứa hẹn. “Ngài cứ ngồi đợi, ta sẽ lo chu toàn.”
“Thuận Tử, mau mang rượu ngon, trà thơm và điểm tâm ngon hầu hạ đại gia đi, nhanh lên!”
“Dạ, tới ngay!” Thuận Tử vội đáp, nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ.
Mụ tú bà tay cầm ngân phiếu hớn hở vặn hông đi ra ngoài, thầm nghĩ phải chọn những tiểu quan xuất sắc nhất để giữ chân vị khách hào phóng này.
Nghĩ đến con số trên ngân phiếu, lòng mụ ta vui như trẩy hội.
Thuận Tử dẫn người vào, bày biện rượu trà và điểm tâm tinh xảo lên bàn.
“Ngài còn dặn dò gì, cứ bảo tiểu nhân đi lo liệu?” Thuận Tử nịnh nọt.
Sở Nam Phong khoát tay, ra hiệu cho họ rời đi.
Những món ăn và thức uống tinh xảo này, hắn thậm chí còn không thèm nhìn tới.
Thấy hành động này, Thuận Tử càng tin chắc rằng vị khách này là đại nhân vật.
Mụ tú bà bên kia cũng hành động rất nhanh, dù sao tiền có thể sai ma khiến quỷ, bà ta lập tức triệu tập tất cả tiểu quan ở Thúy Hương Các. Ngoại trừ hồng bài, chọn ra những người xuất sắc nhất của mỗi loại.
“Mấy người các ngươi, đi theo ta.”
Trên đường đi, mụ tú bà còn không quên căn dặn các tiểu quan.
“Đây là vị khách quan trọng của Thúy Hương Các chúng ta, ta nhắc nhở các ngươi phải hầu hạ thật chu đáo, hiểu chưa?” Tú bà nhắc nhở.
“Hương di yên tâm, chúng ta biết rồi.” Các tiểu quan đồng thanh đáp.
Nhìn việc khách nhân gọi cùng lúc nhiều người như vậy, cũng biết đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/2764998/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.