🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lão Vương cũng sững sờ, nghĩ đến việc bệnh sẽ tái phát và nặng hơn, lập tức không dám nói gì thêm.

Tuy vậy, họ vẫn không muốn từ bỏ thuốc Tây.

“Bạch đại phu, hay là cứ thử đi? Biết đâu…”

Mạnh Lâm Thanh vốn không thích tranh luận những chuyện này với người bệnh, nghĩ rằng nếu nói mãi không nghe nàng sẽ dứt khoát không chữa nữa. Nhưng trước khi nàng kịp nói, người bệnh phía sau không nhịn được nữa.

“Hai người có thôi đi không? Bạch đại phu đã nói rõ ràng vậy mà còn không nghe!”

“Đúng đấy, Bạch đại phu chẳng lẽ hại các ngươi sao? Chữa thì chữa, không chữa thì đi y quán khác mà khám!”

“Danh tiếng của Bạch đại phu như thế, các ngươi không tin còn đến đây gây chuyện, thật là…”

Nghe người bệnh khác nói vậy, mặt lão Vương và Vương thẩm đỏ lên, lúng túng không biết làm gì. Quan trọng là Mạnh Lâm Thanh không chịu kê thuốc Tây và truyền dịch, họ kiên trì cũng vô ích, cuối cùng đành phải thỏa hiệp.

Họ giao tiền, đi lấy thuốc từ Tử Ngọc, rồi mang về sắc thuốc.

Kể từ khi phát hiện ra Bình An Y Quán và Bạch đại phu, mạng lưới tình báo của Thanh Long luôn theo dõi sát sao. Ngay khi thuốc Tây và truyền dịch xuất hiện, Thanh Long lập tức báo cáo việc này cho Sở Nam Phong.

Sở Nam Phong cũng thấy khá tò mò, liền bảo Thanh Long theo dõi sát sao, xem cuối cùng những người bệnh kia có thực sự khỏi bệnh hay không.

“Chủ tử, đã có tin tức mới!”

“Thật sự quá thần kỳ, những viên thuốc trắng kỳ lạ, nước đường có vị khác thường, và cả phương pháp truyền dịch của Bạch đại phu đều đã chữa khỏi bệnh cho họ!”

Thông thường khi bị sốt ít nhất cũng mất nửa tháng mới khỏi, nhưng Bạch đại phu chỉ mất ba đến năm ngày để giúp nhiều người lành bệnh.

“Đúng là kỳ diệu.” Sở Nam Phong gật đầu.

Có vài điều, hắn không nói ra. Phương pháp trị bệnh và những loại thuốc của Bạch đại phu đúng là chưa từng nghe thấy. Đây cũng là điều Sở Nam Phong đã trực tiếp trải nghiệm.

Khi hắn đến Bình An Y Quán lần thứ hai, Bạch đại phu đã lấy m.á.u của hắn, nói rằng từ m.á.u có thể nhìn ra nhiều vấn đề.

Người này rốt cuộc đã làm gì với m.á.u của hắn?

Càng nghĩ kỹ, Sở Nam Phong càng thấy khó hiểu về vị Bạch đại phu đó.

“Thanh Long, ngươi tiếp tục theo dõi Bình An Y Quán và Bạch đại phu. Nếu có chuyện gì, lập tức báo cho ta.” Sở Nam Phong nói.

Hắn muốn quan sát thêm để xem Bạch đại phu rốt cuộc là người như thế nào, còn có tài cán gì nữa.

Nếu quả thực là một cao nhân, có thể sẽ có lúc cần đến trong tương lai.

“Rõ, chủ tử.” Thanh Long đáp.

Bề ngoài, Thanh Long không tỏ vẻ gì, nhưng trong lòng lại có phần phức tạp.

Quản lý mạng lưới tình báo đã lâu, Thanh Long hiểu rõ tính cách của chủ tử. Gặp phải người có tài nhưng khó đoán như vậy, chủ tử thường sẽ để mắt kỹ hơn.

Nhưng lần này... Thanh Long cảm thấy có điều khác lạ.

Chủ tử dường như dành quá nhiều sự chú ý cho Bạch đại phu kia.

Thanh Long thường ra vào hoàng cung bằng đường hầm bí mật để tránh bị phát hiện mối quan hệ giữa hắn và hoàng đế.

Vừa rời khỏi cung, trong đầu hắn vừa suy nghĩ về sự việc gần đây, đặc biệt là những gì đã xảy ra.

Cách đây không lâu, chủ tử đã gọi Thanh Long và các huynh đệ khác đến thử dò xét, chỉ để xác nhận xem liệu mình thích nam nhân hay nữ nhân.

Lần này, sự quan tâm đặc biệt đối với Bạch đại phu...

Không thể nghĩ tiếp! Càng nghĩ, Thanh Long càng cảm thấy sự việc kỳ lạ.

Thanh Long nhíu mày, liệu hắn có vô tình phát hiện ra bí mật lớn của chủ tử không?

Không được! Gần vua như gần cọp, biết quá nhiều sẽ không tốt, nhất là chỉ một mình hắn biết.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.