“Sảng khoái, quá sảng khoái, hôm nay ăn ngon quá!” Tử Ngọc vừa vỗ bụng vừa nói, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.
Ăn nhiều món nồi như vậy rồi, chỉ có nồi tối nay là ngon nhất, những lần trước căn bản không thể so sánh được.
“Thiếu gia, không ngờ người còn giỏi nấu nướng như vậy, thật là lợi hại.” Trương bà tử tấm tắc khen ngợi.
Thiếu gia nhà nàng… à không, tiểu thư thật sự rất lợi hại, không chỉ có thể chữa khỏi bệnh cho nhiều người như vậy, mà còn có thể làm ra món lẩu ngon như thế, chẳng phải rất lợi hại sao?
Mạnh Lâm Thanh cũng chẳng chột dạ chút nào, tuy rằng món lẩu này chỉ có thể coi là tập hợp bán thành phẩm, không thể hiện được toàn bộ tài nghệ nấu nướng của một người nhưng nàng xác thực rất am hiểu khoản này.
Chỉ là mỗi ngày khám chữa bệnh cho người ta đã rất mệt mỏi rồi, nàng rất ít khi thể hiện khía cạnh này của bản thân mà thôi.
“Quả thật, có dịp sẽ cho các ngươi nếm thử.” Mạnh Lâm Thanh thản nhiên nói.
Bữa lẩu này chủ khách đều vui vẻ, mọi người vừa xoa cái bụng tròn vo vừa trò chuyện một lúc, Trương bà tử liền chủ động đứng dậy dọn dẹp.
Mạnh Lâm Thanh liếc mắt ra hiệu cho 138, nàng ta lập tức hiểu ý.
“Cảm ơn mọi người đã khoản đãi tối nay, ta cũng nên về nhà rồi.” 138 đứng dậy nói.
“Tuỳ Phong, ngươi tiễn Tiểu Bát về đi, tiểu cô nương một mình giờ này không an toàn.” Tử Ngọc cũng không suy nghĩ nhiều.
138 sợ tới mức suýt nữa thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/2765087/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.