Những kẻ thích “đánh dấu” kia, có thể ngăn cản được thì cứ ngăn cản.
“Thiếu gia, ta biết phải làm thế nào rồi.” Tử Ngọc đáp, cảm thấy trách nhiệm trên vai mình càng thêm ý nghĩa.
Thiết lập rào cản này, quả nhiên có chút thay đổi.
Ít nhất những kẻ giả bệnh than đau kia, sẽ không còn lãng phí tài nguyên của những người bệnh thật sự cần đại phu nữa.
Nhưng sự nhiệt tình của bá tánh cũng không phải dễ dàng ngăn cản.
Đã không thể tùy tiện tìm Bạch đại phu “khám bệnh”, vậy thì bọn họ đến mua trà giải nhiệt uống!
Trà giải nhiệt là do Bạch đại phu dày công nghiên cứu chế tạo, uống trà giải nhiệt, cũng tương đương với việc có quan hệ với Bạch đại phu.
Có quan hệ với Bạch đại phu, tự nhiên cũng tương đương với việc có quan hệ với đương kim hoàng thượng.
Thế là doanh số bán trà giải nhiệt tăng vọt, Tử Ngọc và Tuỳ Phong bận rộn đến mức chân không chạm đất.
“Trương bà tử, ngươi dậy sớm, có thời gian thì giúp Tử Ngọc và Tuỳ Phong nấu trà giải nhiệt.” Mạnh Lâm Thanh nói xong, lại cố ý nhắc nhở: "Nhưng mà ngươi ở hậu viện làm việc là được rồi, cố gắng đừng xuất hiện trong y quán.”
Nghĩ đến chuyện lần trước để Trương bà tử đưa thư cho Tống pháp y trong nha môn, Mạnh Lâm Thanh cảm thấy cần phải “giấu kỹ” những người bên cạnh mình.
Xét cho cùng với tình hình hiện tại mà nói, nàng không có nhiều người có thể yên tâm sử dụng, cho nên phải lên kế hoạch cho tốt, phòng ngừa chu đáo.
“Thiếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/2765100/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.