"Đúng vậy, Bạch đại phu còn chủ động xin đến đây, ta nghĩ có thể tin tưởng."
Bàn bạc xong, nhóm quan sai quyết định thử một lần, đương nhiên khăn che mặt vẫn bịt kín mít, sợ bị Bạch Tử Ngọc lây bệnh.
"Mọi người không cần phải như vậy." Mạnh Lâm Thanh thản nhiên nói với bọn họ: "Mở hé cửa thành là được, mọi người đưa tay ra, mặt quay về phía khác là được."
Tiêm xong cho quan sai, Mạnh Lâm Thanh trở lại khu cách ly, tiếp tục bắt mạch hỏi bệnh.
Tuy đều là những việc lặp đi lặp lại, nhưng nhìn thấy tình trạng của người bệnh ngày càng tốt hơn, tâm trạng Mạnh Lâm Thanh cũng tốt hơn không ít.
"Đây là phương thuốc mới, mau đưa đến y quán, người của ta sẽ xử lý." Mạnh Lâm Thanh giao phương thuốc mới cho quan sai.
Những người bệnh cần thay đổi phương thuốc, Mạnh Lâm Thanh đều kê lại thuốc, mọi người mỗi ngày đều làm theo lời dặn của nàng uống thuốc, quan sát tình trạng cơ thể.
Cho đến ba ngày sau, những người bệnh được Mạnh Lâm Thanh xếp vào đợt đầu tiên, gần như đều khỏi bệnh.
"Mọi người có thể rời đi rồi, sau khi ra ngoài, nhớ vẫn phải làm tốt việc phòng hộ." Mạnh Lâm Thanh dặn dò.
"Chúng ta thật sự khỏi bệnh rồi sao?" Người bệnh vô cùng kích động, đồng thời lại không dám tin.
Ban đầu, ai có thể nghĩ đến còn có thể khỏe mạnh rời khỏi khu cách ly.
Muốn thả bọn họ rời đi, Trần đại nhân không lập tức đồng ý.
Dưới sự kiên trì của Mạnh Lâm Thanh, sai người đi mời mấy vị đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/2765185/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.